Jason Penn
MBA Accounting & Business (1993) and Adarbadgar Havewala, MBA Marketing & Human Resources, B K School of Business Management (2014)
MBA Accounting & Business (1993) and Adarbadgar Havewala, MBA Marketing & Human Resources, B K School of Business Management (2014)
Tôi làm việc cho một công ty công nghệ vài năm trước nơi mà có cách cắt giảm chi phí khó hiểu nhất tôi từng được thấy. Chính sách của họ là bỏ đi hoàn toàn những hạn chế mua hàng của nhân viên và cho nhân viên mọi thứ họ muốn. Miễn là nó liên quan đến công việc, nhân viên có thể mua sắm đến dưới $10,000 mà không cần thông qua cấp trên hay quản lí. Không cần thông qua ai hết!
Nếu bọn tôi muốn cái bàn làm việc mới, hay cái ghế mới, bọn tôi gọi cho cơ sở vật chất (facilities), và nó sẽ xuất hiện. Nếu bọn tôi muốn một cái máy tính chạy nhanh với ba cái màn hình thì bọn tôi gọi IT, và nó sẽ xuất hiện. Phần mềm, đồ công dụng, gì cũng được - gì bọn tôi cũng có thể có. Bọn tôi có được chính xác thứ mình muốn, đúng kiểu và thương hiệu bọn tôi đặc biệt chọn.
Đây nghe như là cái chính sách mà tôi thấy điên nhất, và nếu thử nhìn xung quanh văn phòng, bạn có thể thấy vài trường hợp có người đã lợi dụng chính sách này với mục đích riêng của họ.
Công ty cũng có một chính sách về phòng nghỉ cafe khá thú vị: cà phê đặc biệt, trà và cappuccino đều miễn phí. Máy bán soda với mọi thứ giá 5 cents, và kế bên nó là nguyên một ly đựng toàn đồng xu - vậy coi như là mọi thứ miễn phí hết.
Vậy kết quả của chính sách này là thế nào? Đầu tiên là công ty có những nhân viên vui vẻ nhất tôi từng thấy! Tinh thần làm việc và sự trung thành tăng vượt bật. Ai cũng thích làm việc ở đây. Ai cũng làm việc siêng năng hơn, và đều thích đi làm.
Một ngày tôi gặp được CEO và hỏi ông ta về mấy cái chính sách này, và ông ta nói…
“Khi chúng tôi đưa vào làm việc chính sách mua hàng này, chúng tôi ngay lặp tức tiết kiệm được $500,000 mỗi năm chi phí lao động (labor costs), và từ khi chúng tôi không còn phải trả lương cho những người quản lí chi tiêu nữa, chúng tôi còn tiết kiệm được nhân công. Khoảng nửa triệu đô mỗi năm được dùng để mua những trang thiết bị khác.
Khi chúng tôi kiểm tra chi tiêu, mặc dù ba năm đầu hơi lỗ, nhưng cũng không nhiều. Năm năm kế tiếp, chúng tôi thực ra dùng tiền ít hơn so với số tiền chúng tôi tiết kiệm được từ cắt giảm lao động (spent less than we saved in reduced labor). Nói chung, công ty được tiết kiệm tiền, nhân viên được mọi thứ họ muốn để họ có thể làm việc với năng suất cao nhất. Ai cũng thắng.”
Sau đó tôi hỏi ông ta về cái phòng nghỉ cafe, ông ta cười và nói là “Nhân viên càng uống nhiều caffein, họ càng làm việc năng suất cao hơn. Việc làm này tự nó trả tiền cho nó rồi.”
Đây là chính sách tuyệt vời và sáng tạo nhất tôi từng được chứng kiến trong Quản lí (Management).
Vài năm sau công ty có gặp khó khăn cũng như mấy công ty công nghệ khác, nhưng họ chỉ hỏi nhân viên cho sự trợ giúp chứ không thay đổi chính sách gì cả. Nhân viên ai cũng yêu công ty, và khi gặp khó khăn, họ sẵn sàng tự nguyện cùng nhau giúp đỡ.
Tôi không còn làm việc ở đó nữa, nhưng nó vẫn là mô hình kinh doanh tuyệt vời nhất.
ABOUT THE AUTHOR
tôi là ai . tỉnh nguyễn
0 nhận xét:
Đăng nhận xét