Bởi vì hồi nhỏ, khi còn một tuần nữa mới đến Tết bố mẹ đã dẫn bạn đi mua quần áo mới, nói với bạn Tết đến mới được mang ra mặc. Còn bây giờ thì suốt ngày mua hàng online, suốt ngày nhận bưu phẩm, Tết thì cũng chỉ là đặt nhiều hơn vài đơn hàng mà thôi.
Hồi trước mỗi lần Tết đến, bố lại nắm tay dẫn bạn đi chúc Tết họ hàng nội ngoại, anh em bạn bè, đi đến đâu bạn nhận được lì xì đầy túi đến đấy. Còn bây giờ, bạn chẳng còn nhỏ nữa, lì xì cũng vì thế mà ít dần đi.
Hồi trước bạn là cục vàng cục bạn của ông bà nội ngoại, Tết đến là bao bánh kẹo ngon đều là của bạn, lì xì cũng dày nữa. Còn bây giờ không biết bạn đã tụt xuống vị trí nào rồi, bên cạnh bạn lại còn xuất hiện thêm một lũ nhóc nghịch như quỷ để bạn trông nom.
Hồi trước đêm Giao thừa háo hức đi xem pháo hoa, đón năm mới đến rạng sáng mới về. Còn bây giờ bạn đón Giao thừa bên bàn phím máy tính.
Hồi trước háo hức đến Tết vì được ăn bánh chưng, được gói bánh, trông bánh. Giờ thì ngày nào cũng có thể ăn bánh chưng nhưng mùi vị không còn ngon như trước nữa rồi.
Hồi trước đêm Giao thừa dù có buồn ngủ đến mấy cũng cố thức dậy để nhận lì xì. Còn bây giờ đến giờ vẫn chưa đi ngủ được, không phải vì Tết đã không còn mùi vị Tết, mà là tuổi của bạn đã không còn thích hợp làm người vui vẻ nhất mỗi khi Tết đến xuân về nữa rồi.”
{Nhím Jung dịch - kites quotes }
ABOUT THE AUTHOR
tôi là ai . tỉnh nguyễn
0 nhận xét:
Đăng nhận xét