Tin nhắn đến và đi, nhẹ như hơi thở. Một câu chuyện dẫu dai dẳng đến mấy, kỳ thực, đến hồi kết cũng chóng vánh như nhau.
Hôm nay tôi chợt nhớ người phụ nữ tên Aki trong "Sắc lá Momiji". Những lá thư miên man như nước chảy và tĩnh tại như mặt hồ của cô khiến tôi vừa xúc động vừa bình tâm.
Không cần biết ngày mai liệu có còn đẹp như hôm qua. Không cần biết bước ra ngoài cửa rồi có ngôi nhà nào còn ấm áp hơn không. Cũng không cần biết trăm vạn ngàn lý do phải gánh gồng điều mà trái tim không cần thiết phải chịu đựng thêm nữa.
Cứ đặt xuống đã, chỉ cần vậy thôi. Rồi thở ra, thiệt khẽ, mà thiệt sâu. Đó, chuyện đã qua rồi!
[Một ngày trọng đại, ngày 1 tháng 1 năm 2014]
ABOUT THE AUTHOR
tôi là ai . tỉnh nguyễn
0 nhận xét:
Đăng nhận xét