Đọc được một câu hỏi thế này:" Trên thế gian này, thiếu đi thứ gì đáng sợ nhất ? "
Bình luận được nhiều lượt thích nhất trả lời : " Trên thế gian này, đáng sợ nhất không phải thiếu tình yêu, cũng không phải thiếu tấm lòng lương thiện, mà là thiếu tiền "
-01.
Có một lần, trong lúc ra ngoài dùng cơm cùng người bạn tên A Vĩ , thảo luận đến một vấn đề :" Phải trải qua việc như thế nào, mới dễ dàng nhìn thấu một người ?"
Anh ấy lặng người đi, sau đó lại cười kể với tôi anh ấy từng trải qua một việc.
Năm anh ấy 20 tuổi bắt đầu bước chân ra xã hội, việc gì cũng chưa hiểu rõ, chỉ muốn kết giao thật nhiều bạn bè, lúc đó chỉ nghĩ rằng bạn bè càng nhiều càng chứng minh con người anh ấy tốt đẹp.
Năm anh ấy 21 tuổi, được ba mẹ tài trợ cho 30 vạn lập nghiệp. Lúc đó, xung quanh anh ấy có rất nhiều bạn bè, mỗi ngày cũng phải ít nhất 20 người đến công ty tìm anh ấy đi chơi, hơn nữa còn đối với anh ấy rất kính trọng.
Anh ấy bảo, bản thân của lúc đó, rất sợ cô đơn một mình.
Mọi người đều biết anh ấy có tiền, cho nên bạn bè nào hết tiền, bất luận thân hay không, chỉ cần tìm tới, anh ấy nhất định sẽ cho mượn. Có khó khăn chỉ cần tới nhờ, giúp được đều giúp, không giúp được cũng ráng nghĩ cách giúp, bởi vì nghĩ đều là bạn bè mà.
Tục ngữ không phải có câu, ở nhà dựa cha mẹ, ra đường nhờ bạn bè đó sao.
Sau đó, mở công ty chưa tới hai năm, sức khỏe của A Vĩ bắt đầu suy sụp, sinh bệnh nặng phải nhập viện. Công ty lúc đó cũng gặp phải vấn đề, quay vòng vốn gặp khó khăn. Nhập viện ngày thứ 5, trợ lý gọi điện báo công ty không chống đỡ nổi nữa, anh ấy không còn cách nào, đành đánh điện cho đám bạn lúc trước mượn tiền anh, hi vọng bọn họ trả bớt một ít, coi như giúp đỡ anh ấy vượt qua giai đoạn khó khăn trước mắt.
Không ngờ rằng gọi xong cuộc điện thoại, bị cho vào danh sách đen luôn rồi.
Tìm vài người bạn thường chơi chung mượn ít tiền để đối phó. Kết quả, từng người, từng người một đều bảo không có tiền, không giúp được, tự nghĩ cách đi. Bị vầy đã đành, càng quá đáng hơn là, không nghĩ đến còn có người đem hợp đồng cho vay đến bệnh viện tìm anh ấy, bảo anh ấy chỉ cần ký tên lên, chuyện tiền nong không còn là vấn đề nữa. Chỉ cần ký tên, đúng là chuyện tiền nong không còn là vấn đề thật. Chẳng qua, cái giá phải trả chính là đem nhà cửa cùng công ty giao hết cho bọn họ.
Lúc bạn sa sút thiếu tiền nhất, cũng dễ nhìn thấu một người nhất.
Mấy việc tình nghĩa này, ai thật ai giả, thử thiếu tiền một lần đi, bạn sẽ hiểu rõ hết.
Có một câu nói thực tế như thế này :" Nghèo thì ở thành phố náo nhiệt cũng chẳng ai hỏi đến, giàu thì sống trên rừng sâu cũng thành họ hàng xa."
"Tôi của bây giờ, không sợ cô đơn, chỉ sợ không có tiền."
-02.
Từng có một độc giả hỏi tôi một câu: " Tiền, có bao nhiêu quan trọng?"
Lúc đó, vừa lúc tôi bị cảm mạo phát sốt phải đi bệnh viện, vừa tiêm xong ở bệnh viện quay về nhà thì nhìn thấy tin nhắn này, trong nhất thời không biết nên trả lời làm sao.
Ngày hôm đó bốc số khám bệnh phải đợi rất lâu, đợi một hồi mới tới lượt, lúc bước vào phòng khám, phát hiện còn có một bác gái tầm bốn mươi, năm mươi tuổi ôm một đứa nhỏ ngồi bên cạnh đang đo nhiệt kế.Bác sĩ thăm khám bệnh tình của tôi một chút, sau đó đưa cho tôi một cái nhiệt kế, kêu tôi qua ngồi kế bên đứa nhỏ đó đo một lát.
Bác sĩ xem xét tình trạng của đứa nhỏ xong, cau mày viết tờ đơn rồi đưa cho bác gái, chỉ dẫn bà ấy trước tiên ra quầy thanh toán trước, sau đó đưa đứa nhỏ đi xét nghiệm máu sẵn tiện làm thêm vài loại xét nghiệm, sau đó quay lại đây.Sau khi nói xong để bà ấy đi, liền kêu tôi qua đó ngồi xuống.
Nhưng mà bà ấy xem xong tờ đơn thì lòng vòng xung quanh chứ không rời đi.Thấy vậy bác sĩ mới hỏi bà ấy còn vấn đề gì chưa hiểu hay sao.
Bác gái ấy nhỏ giọng hỏi một câu: " Bác sĩ, chúng tôi làm mấy cái xét nghiệm này thì tốn bao nhiêu tiền vậy?"
Bác sĩ bảo, chắc hơn 500 tệ.
Bác gái cau mày một hồi rồi đi đến bên cạnh bác sĩ nói :" Bác sĩ, có thể châm chước một chút, thu phí rẻ một xíu có được không, hoặc là xem xét thử mấy cái xét nghiệm này đứa nhỏ nhà tôi không cần làm có được không, ông cho ít thuốc về nhà uống là được rồi?"
Bác sĩ mới bảo: " Bác à tôi hiểu tâm trạng của bác, có thể bác nghĩ làm xét nghiệm là không cần thiết, nhưng mà đứa nhỏ nhà bác bệnh của nó cần phải làm xét nghiệm, mới có thể đúng bệnh bốc thuốc, tôi cũng mới có thể xuống đơn thuốc cho nó, phần tiền này e là không tốn không được đâu."
Bà ấy thở dài rồi lại hướng bác sĩ nói: " Nhưng mà chúng tôi không có nhiều tiền như vậy...."
Sau đó đành bất lực rời đi, cũng không biết có đem đứa nhỏ đi làm xét nghiệm hay không.
Sau đó lúc tôi đi thanh toán lại gặp phải bác gái ấy đang ôm đứa nhỏ ngồi trên băng ghế ngoài sảnh quầy trả phí, một bên nhìn bác sĩ ra đơn, một bên nhìn đứa nhỏ.Có thể bà ấy đang nghĩ, rốt cuộc có nên tốn tiền chữa cho đứa nhỏ không, hay là mặc kệ, cứ để nó bệnh vậy đi.
Có lẽ nhìn thấy cảnh tượng này, sẽ có người hỏi tôi, không phải chỉ có mấy trăm tệ sao, lại có thể làm cho con người trở nên khốn đốn như vậy?.
Tôi chỉ có thể nói rằng: " Thử thiếu tiền một lần đi, bạn sẽ hiểu rõ."
Tiền quan trọng hay không không phải do bạn quyết định, mà do hoàn cảnh bạn cần dùng đến nó quyết định.
Lúc cần đến tiền để cứu mạng mà bạn lại không có, thì số tiền này còn quan trọng hơn cả mạng của bạn.
-03.
Không biết bạn có từng nghĩ qua những vấn đề này chưa :
Thứ nhất, lúc bố mẹ sinh bệnh nặng, bạn có đủ tiền để chữa trị cho họ hay không?
Thứ hai, lúc đứa nhỏ nhà bạn cần đi học, có đủ tiền để cho nó theo học ở ngôi trường tốt hay không?
Thứ ba, vợ bạn muốn có một căn nhà thuộc về hai người, bạn có thể sảng khoái, không chút áp lực đáp ứng cô ấy hay không?
Thứ tư, lúc bản thân đứng trước nguy cơ thất nghiệp, hoặc lập nghiệp thất bại, không có nguồn thu nhập, có phải đối mặt với những rủi ro hay không?
Bạn có đủ tiền, lúc bố mẹ sinh bệnh, sẽ có thể khí thế mười phần nói với bác sĩ trị liệu cho họ, yên tâm đi, cứ dùng thuốc tốt nhất, tôi có tiền mà.
Lúc đứa nhỏ cần đi học, sẽ không cần lo lắng đứa nhỏ có nhận được giáo dục tốt hay không, không cần bởi vì thanh toán không nổi học phí mà đau đầu.
Lúc vợ muốn mua bất cứ cái gì, có thể không cần do dự mà nói với cô ấy: " mua đi! thích gì thì cứ mua, đủ tiền mà."
Có thể để bản thân bất cứ lúc nào cũng cảm thấy an toàn, dù bất cứ nguyên nhân nào, khiến bạn không có nguồn thu nhập, cũng sẽ không cảm thấy hoảng loạn.
Có tiền, tức là có thêm cho bản thân sự lựa chọn, có thể chọn việc muốn làm, mà không phải chỉ có thể làm những việc gì.
Giả sử gặp phải những vấn đề này, mà bạn lại vừa lúc không có tiền, thì sẽ đối mặt loại kết quả ra sao?
Lúc bố mẹ nhập viện, không có tiền có nghĩa là không có được cách chữa trị tốt hơn, thậm chí rõ ràng bệnh tình có thể trị được, nhưng lại vì không có tiền mà đành buông bỏ, chỉ có thể vô lực nhìn bố mẹ bị bệnh tật giày vò, mà không làm được gì để thay đổi.
Lúc đứa nhỏ cần đi học, không có tiền nghĩa là chỉ có thể đưa nó đến nhà trẻ giá rẻ mà chịu đựng qua ngày, căn bản không thể lo được chuyện nó có tiếp nhận được giáo dục tốt hay không.
Lúc vợ muốn vài món quà, thậm chí chỉ là muốn mua vài món gia dụng, không có tiền có nghĩa là chỉ có thể đành chịu mà nói với cô ấy, hay là đừng mua, chúng ta không có tiền, tiêu tiền tiết kiệm chút.
Lúc bản thân thất nghiệp, không có tiền có nghĩa là mất đi cảm giác an toàn, mê mang, lo âu, cảm thấy không cách nào tiếp tục trải qua cuộc sống này nữa.
Không có tiền, rất nhiều thời điểm chỉ có thể gói gọn trong bốn chữ : " Vô năng vô lực "
Có người sẽ nói, bạn nói như vậy không phải quá quá thực tế rồi sao?
Nhưng mà tôi muốn nói với bạn, đây không phải chỉ là nói cho có, đây chính xác là hiện thực.
Rất rất nhiều việc, đợi bạn thiếu tiền đi, rồi bạn mới hiểu.
-04.
Nói về tiền, Oscar Wilde từng nói một câu mà tôi rất thích :
" Khi tôi còn trẻ, tôi nghĩ tiền bạc là thứ quan trọng nhất trên đời. Bây giờ già rồi, tôi mới biết đúng là như vậy."
Mua được thứ bản thân thích, đi được nơi muốn đi, làm được việc muốn làm, có thể có được quyền lựa chọn trong bất cứ việc gì.
Trên đời này nếu không có ai cho bạn chỗ dựa, nhưng dựa được vào số tiền mà bản thân kiếm ra, thì sẽ cho bạn cảm giác an toàn lớn nhất.
Nỗ lực kiếm tiền để làm gì?
Để đến một ngày gấp gáp cần dùng đến, có thể lạc quan mà nói: " Có tiền thật tốt mà.
Mà không phải vô lực thừa nhận: " Nếu có tiền, thì đã tốt rồi."
ABOUT THE AUTHOR
tôi là ai . tỉnh nguyễn
0 nhận xét:
Đăng nhận xét