Sex and Sex - P2 - Những câu chuyện ám ảnh


Đêm đêm khi chỉ còn lại một mình, tôi như trở thành một con người khác. Tôi khóa trái cửa phòng và thủ dâm. Không biết bao lần tôi tự thử với đủ mọi kiểu nhưng nhục dục vẫn không hề nguôi ngoai.

Năm nay tôi đã 25 tuổi, tuy chưa lập gia đình nhưng là một viên chức nhà nước và có ngoại hình dễ nhìn. Tôi cũng có khá nhiều người theo đuổi song vẫn chưa có ý định kết hôn. Cho đến bây giờ tôi vẫn là một cô gái còn trinh nguyên. Nhưng không như lẽ thông thường cho rằng phụ nữ không có nhu cầu tình dục khi chưa được nếm trải, tôi luôn nhận thức được rằng mình ham muốn rất nhiều. Với những người đàn ông mà tôi gặp và có cảm tình, cho dù là ngay từ lần đầu tiên, tôi đã muốn được hôn và chạm vào người đó, nỗi khao khát dường như làm tôi tan chảy, và cảnh ân ái diễn ra trong đầu tôi một cách vô thức. Nhưng trái với sự vồ vập, hưng phấn đang diễn ra trong lòng, tôi luôn biết tiết chế và giữ vẻ mặt bình thản nhất có thể. Bởi tôi là một người có học thức, tôi biết cách giữ thể diện và lễ giáo của một người con gái. Song chính điều đó lại khiến tôi rơi vào tình thế quẫn bách. Tôi loay hoay khổ sở vì ham muốn không được thỏa mãn. Tôi tìm đến các trang web đen và chìm ngập trong thế giới tăm tối đó một khoảng thời gian dài.
Tôi không biết so sánh cảm giác của một người nghiện sex với một người nghiện ma túy thì điều nào khổ sở hơn nữa. Nhưng mỗi khi bị hành hạ bởi điều đó, tôi thật sự khổ tâm và nhục nhã. Đêm đêm khi chỉ còn lại một mình, tôi như trở thành một con người khác. Tôi khóa trái cửa phòng và thủ dâm. Nhưng là thủ dâm trong nước mắt. Không biết bao lần tôi tự thử với đủ mọi kiểu nhưng nhục dục vẫn không hề nguôi ngoai. Tôi xấu hổ với bố mẹ và bạn bè, xấu hổ với bản thân, với những ý nghĩ đen tối đang diễn ra trong đầu. Tôi thầm trách số phận, có phải tạo hóa trớ trêu đã tạo ra một tôi hỏng hóc về sinh lý.
Tôi không thể tự thỏa mãn mình. Tôi biết kết hôn là con đường hợp thức hóa các quan hệ tình dục nhưng tôi rất khó để cảm thấy yêu một ai đó và tôi cũng không muốn lấy một người đàn ông chỉ vì sex. Mặt khác, vì tôi mải mê chìm đắm thậm chí bị ám ảnh bởi sex nên không hề hứng thú với những chuyện gặp gỡ hay tán tỉnh. Hoặc giả có gặp họ, thì trong đầu tôi không hề có hình bóng của họ mà chỉ có những ham muốn trỗi dậy mà thôi. Một câu nói gợi tình vu vơ, một ánh mắt say đắm, một nụ cười mời gọi cũng khiến cơ thể tôi cương cứng và ngay lập tức quan hệ với người đó trong mơ tưởng.
Những đàn ông mà tôi gặp gỡ đều nhận xét rằng tôi trầm, ít nói và thùy mị. Tôi lắng nghe điều đó mà thấy chua chát thay cho mình. Bởi họ đâu hiểu rằng, sở dĩ tôi như vậy là do mỗi khi đối diện với họ, trong đầu tôi không nghĩ gì ngoài cảnh sex. Tồi tệ hơn, tôi ước mình “được” cưỡng bức bởi một trong những người đàn ông mà tôi có cảm tình. Tôi còn ước mình là một gái điếm để tha hồ thỏa mãn nhu cầu sinh lý. Tôi tưởng tượng mình lưu lạc đến một nơi thật xa, nơi không người quen biết để được sống và thỏa mãn bản thân. Tôi điên cuồng với chính mình, bất lực với việc điều khiển ý chí, cơ thể kháng cự lại những ham muốn. Nhưng lại một lần nữa, với những gánh nặng vai trò địa vị trên vai, một người con gia giáo, một công dân có học thức, một viên chức mẫu mực, tôi cắn răng chịu đựng và tiếp tục mơ tưởng về sex trong ý nghĩ.
Hơn một lần trong cơn tuyệt vọng, tôi đã nghĩ đến cái chết. Trong lòng mâu thuẫn chất chứa, thà rằng tôi là một kẻ không nhà cửa, người thân để có thể tha hồ mà trụy lạc và sa ngã, nhưng đằng này, bố mẹ và danh dự không cho phép tôi sai đường. Tôi ước một lần có được nụ cười hồn nhiên của một cô gái trinh nguyên, ước có thể e lệ đỏ mặt khi nói về những điều nhạy cảm, ước được ngây ngô mà hỏi bạn bè rằng quan hệ tình dục nó như thế nào. Tôi tự đổ lỗi mình tràn ngập ham muốn là bởi những trang web đen và hứa với lòng mình sẽ “cai nghiện” nó. Nhưng nếu chỉ một ngày không xem những hình ảnh đó, lòng tôi lại cồn cào như muốn nổ tung vì bứt rứt khó chịu. Tôi không thể tập trung làm việc, luôn gắt gỏng với mọi người và chỉ ước được lao vào một người đàn ông để cấu xé và thỏa mãn. Tôi ghê sợ bản thân mình. Và khi viết ra những điều này, nước mắt cứ tuôn chảy.
Tôi không thể tâm sự với bạn bè về điều này, tôi sợ rằng họ sẽ thay đổi cách nhìn về con người tôi, thậm chí xa lánh tôi. Bởi chính tôi lắm lúc cũng thấy coi thường mình đầy nhục dục tầm thường. Tôi cũng không dám đến các trung tâm tư vấn vì trong tôi không cho phép tôi tiết lộ một điều gì làm tổn hại đến thanh danh và giá trị của mình. Và hơn nữa, tôi là một cô gái, tôi không đủ can đảm để nói ra bằng lời những ham muốn lúc nào cũng lên đến đỉnh điểm.
Tôi thất vọng với chính bản thân và dằn vặt đau khổ vì những mâu thuẫn và tính bản năng trong tôi. Tôi chỉ dám bóc trần bản chất con người mình trên thế giới mạng, chia sẻ nỗi khổ với những người giấu tên. Và khi đọc tâm sự của Bé Ngốc, tôi cảm thấy dường như tuyệt vọng trước những lời lên án chứng nghiện sex của bạn dành cho chị mình. Tự nhủ rằng nếu người thân biết sự thật về tôi, chắc họ cũng sẽ khinh miệt con người tôi phải không?


- Nỗi lòng của cô gái trẻ nghiện sex :

"Lắm khi nghĩ lại, em tự sỉ vả, tự thấy ghê tởm bản thân mình. Nhưng rồi, mỗi khi "cơn nghiện” lên em quên hết những dằn vặt ấy, gần như mất tỉnh táo và hành động như một con quỷ khát tình…”, Lam khẽ cười buồn, đôi mắt đẹp ngân ngấn lệ.

Nếu không nghe trực tiếp từ miệng Lam, có lẽ tôi đã chắc chắn câu chuyện về em chỉ là do những sinh viên ưa "tám” chuyện và ghen ghét dựng lên mà thôi. Thế nhưng, khi em chua chát tự nhận mình mắc chứng cuồng dâm, nhìn đôi vai trần run bần bật và những giọt nước mắt lăn dài trên khuôn mặt em, tôi mới biết rằng, sự thật còn khủng khiếp và ám ảnh hơn bội lần những gì người ta đồn thổi.

Lam 22 tuổi, em đẹp, quả thực đẹp, đẹp đến mức thứ văn chương thô sơ của tôi khó mà miêu tả trọn vẹn được. Như cái hôm em gặp tôi, em mặc một bộ đầm đen bó sát khoe đôi vai trần mảnh mai, nước da trắng ngần, nõn nà, đôi chân thon mịn, thẳng tắp, hai gò bồng đảo tròn đầy nhấp nhô sau làn áo mỏng. Thú thực, đứng trước em, người đàn ông luôn tự nhận mình là mẫu mực, chung thủy, hết lòng yêu thương vợ con như tôi cũng mấy dịp xốn xang. Và tôi chắc chắn, tất cả những người đàn ông trong quán cà phê hôm ấy cũng dăm ba lần liếc trộm em.
Lam sinh ra trong một gia đình khá giả ở đất Cảng Hải Phòng, hiện đang là sinh viên năm cuối của một trường Đại học ở Hà Nội. Nếu chỉ nhìn vào vẻ bề ngoài đẹp đẽ ấy, ai cũng nghĩ hẳn em là một người may mắn khi được cuộc đời ban cho quá nhiều ưu ái. Thế nhưng, mỗi một ngày trôi qua em phải sống trong sự day dứt, giằng xé với con quỷ đang ẩn sâu dưới hình hài xinh đẹp kia.

"Em làm "chuyện đó” năm 18 tuổi với người yêu đầu tiên, anh ta hơn em 5 tuổi. Nhưng khác với những người con gái khác, sau khi "mất cái ngàn vàng” em không những chẳng thấy đau khổ mà còn cảm giác thích thú tột độ. Khi ấy, đã là sinh viên năm đầu tiên, cuộc sống ở trọ khá thoải mái nên mỗi khi anh ấy rảnh chúng em đều gặp nhau "tâm sự”. Mỗi bận như thế, em đều chủ động gần gũi và "đòi hỏi” tới 3, 4 lần.

Thế rồi, nửa năm sau, anh ấy đề nghị chia tay. Thật đáng xấu hổ là, anh ấy thú thật, lý do chia tay vì… em "ham muốn” quá nhiều khiến anh sợ hãi. Đau lòng vì thất tình thì ít nhưng đầu óc em ám ảnh, nhớ cồn cào hình ảnh hai đứa trong căn phòng sực nức nước hoa rẻ tiền ở nhà nghỉ thì nhiều. Đó là quãng thời gian đầu tiên mà em biết được những trang web đen, đồ chơi tình dục và thú vui tự thỏa mãn quái đản. Trong cơn cuồng dại của khát khao, em đã dùng mọi cách để thỏa cơn dục vọng.

Thế rồi, em đọc báo kể về trường hợp nhiều phụ nữ cuồng dâm bị "tai nạn” trong quá trình "tự xử” như: chảy máu, nhiễm trùng, có người còn bị vô sinh. Lúc đọc xong, quả thật cũng rất hãi hùng, em tự hứa là sẽ không làm như vậy nữa. Thế nhưng, con quỷ trong em lúc nào cũng trỗi dậy, đòi hỏi và thèm khát không ngừng. Em nghĩ đến một cách "an toàn” hơn, đó là… cặp bồ, nhất cử lưỡng tiện, vừa có tiền, vừa có tình.

Em đẹp và quyến rũ, em biết vậy, vì thế không khó để em tìm thấy những người sẵn sàng chu cấp cho em xe đẹp, quần áo hàng hiệu, những thú tiêu khiển đắt tiền. Và tất nhiên, sau mỗi cuộc vui là trò chơi xác thịt đầy hoan lạc. Thế nhưng, trò chơi tình ái với các đại gia cũng vẫn làm em hụt hẫng. Bởi, đa phần họ là doanh nhân, thời gian rảnh rỗi ít và nhất là lúc nào cũng phải lén lén lút lút đề phòng "con sư tử” ở nhà.

Thế rồi, em tìm đến những đối tượng khác, không phải vì tiền mà chủ yếu là để thỏa mãn niềm đam mê nhục dục của mình. Đó có thể chỉ là vài anh chàng nhân viên quèn, ngay cả mấy nam sinh viên "rỗng túi”, chỉ cần họ đáp ứng được "nhu cầu” của em, em sẵn sàng lao vào họ như con thiêu thân.

Thậm chí, khi họ thiếu tiền, em không ngần ngại móc hầu bao để "bao” người tình. Em lại rất giỏi trong việc sắp xếp thời gian, nên chàng nào cũng tưởng em là của riêng họ. Có khoảng thời gian, em "yêu” một lúc cả 5 anh chàng đấy, anh có tin không?”, Lam khẽ hướng ánh mắt sang phía tôi. Tôi thoáng bối rối, không biết nên gật đầu hay lắc đầu nữa, vì thế, tôi chọn cách im lặng.

"Có lẽ, anh sẽ tự hỏi, 4 năm trời xoay quanh con đường tình ái đầy hoan lạc như vậy, làm sao em có thể vượt qua được tới 4 năm Đại học?”, Lam bất chợt xoay câu hỏi theo hướng khác.

Tôi gật đầu. "Đơn giản thôi, em "ngủ” với các thầy để… xin điểm”, nói rồi, em bật cười. Tiếng cười lanh lảnh đầy chua chát nhưng đôi mắt đã ngân ngấn lệ.

Tôi không biết em nói thực hay nói đùa nữa, thế nhưng, quả thực, những chia sẻ của cô gái trẻ vừa mới qua tuổi 20 này khiến tôi hơi choáng váng. Em kém tôi gần một giáp tuổi đời, nhưng trong chuyện tình trường, đứng trước em tôi chỉ như đứa trẻ mới lớn.

Em bảo, lắm lúc nghĩ lại cũng thấy sợ, thấy ghê tởm mình lắm, cũng khao khát được sống như một người con gái bình thường. Thế nhưng, em đã nhúng chân quá sâu vào vũng lầy rồi, không thể nhấc lên được, con quỷ "đói sex” chẳng thể nào buông tha em. Tôi hỏi về tương lai. Em lắc đầu: "Tương lai ư? Em chưa nghĩ tới”.

Rồi em quay sang tôi: "Anh cứ viết về em, viết chân thực vào, chỉ cần đổi tên của em. Em chưa bao giờ có thể thổ lộ cùng ai những câu chuyện này. Giờ được tâm sự cùng anh, một người không quen biết, em cảm thấy nhẹ lòng hơn một chút. Giờ, em có cuộc hẹn với "bồ” rồi. Nếu anh muốn, chúng ta có thể gặp nhau vào tối mai”.

Em nháy mắt, đẩy cái nhìn lúng liếng sang tôi. Tôi vẫn chưa kịp phản ứng thì em đã bật cười khanh khách: "Em đùa đấy! Em đã nói trước rồi, em tâm sự với anh thì đây là lần đầu cũng là lần cuối mình gặp mặt”.

Nói rồi, em bước ra, cũng như lúc bước vào, kéo theo cả trăm cái nhìn thèm muốn. Tôi thở dài nhìn theo em đến khi cái bóng liêu xiêu khuất hẳn…

* Tên nhân vật trong bài đã được đổi tên theo yêu cầu.




Những năm gần đây, liên tục xảy ra nhiều vụ trọng án do những kẻ chơi ma túy đá gây ra. Nào là dùng dây điện cắm máy sấy tóc để xiết cổ vợ cho đến chết, rồi ngồi bên xác vợ khóc tới khi công an tới bắt. Hay ảo giác tới độ dùng dao tự cắt đứt của quý của mình.
Và hẳn dư luận chưa thể quên được vụ cậu em trai bị ma túy đá biến thành “quỷ dữ” khi dùng dao cắt lìa chân chị gái tại Bệnh viện Xanh Pôn hồi đầu năm 2014… Vẫn còn rất nhiều vụ án khủng khiếp xảy ra do những kẻ sử dụng ma túy đá gây ra cho xã hội.
Có mặt tại khu cai nghiện dành cho những người nghiện ma túy đá ở Bệnh viện tâm thần Trung ương I (huyện Thường Tín, Hà Nội), chúng tôi mới biết được sức tàn phá của ma túy đá đối với người sử dụng kinh khủng tới mức nào.
Thiên thần gãy cánh
Đi theo bác sỹ Phạm Văn Thìn vào khu cai nghiện giành cho người dùng ma túy, phóng viên PetroTimes được gặp cô gái được xem là “nỗi kinh hoàng của đàn ông”.
Phạm Thu H, nhìn có vẻ hơi tiều tụy, nước da trắng xanh, nhưng khi nói chuyện vẫn giữ được sự dịu dàng rất êm tai, vẫn toát lên vẻ xinh đẹp rạng ngời mặc dù đây đã là lần thứ 4 cô vào đây… để cai nghiện ma túy đá.
H là con gái của một gia đình khá giả ở quận Thanh Xuân. Bố mẹ là thương lái có tiếng ở chợ hoa quả Long Biên, kinh tế gia đình sung túc, có thể nói không thiếu thứ gì. Nhưng bố mẹ đều mải mê kiếm tiền nên có ít thời gian để dành cho cô con gái duy nhất.
Là con một nhà lại giàu có, tiền tiêu ít khi phải tính toán vì bố mẹ cô luôn chu cấp cho đầy đủ. Thiếu sự quan tâm của gia đình, lại đang tuổi ăn, tuổi chơi nên H đã bị những kẻ xấu dụ dỗ, sa đà vào tệ nạn của xã hội. Ban đầu cũng chỉ là chuyện trai gái này nọ, rồi về sau cô cũng “chơi đá” cho sành điệu và đắm chìm trong làn khói trắng mê hoặc lúc nào không hay.
Khi cô con gái sa lầy vào thú vui tàn phá cuộc đời mình thì bố mẹ cô cũng vẫn không hề hay biết, vẫn say mê kiếm tiền. Lúc cô thi trượt đại học, bố mẹ cô cũng chả buồn lấy một lúc, vì theo họ kiếm tiền thì cần gì phải học cao, biết con chữ, cộng trừ nhân chia là đủ rồi.
Những “cuộc vui” cùng ma túy đá đã khiến H. biến thành một kẻ mụ mị đầu óc, đau lòng hơn cô bị biến thành “thuốc giải đá” của những gã đàn ông cùng “chơi đá” với mình. Nghĩa là cô trở thành nô lệ tình d-ục, là nơi “xả đá” cho những gã trai mất nết kia.
Những đêm phê đá cuồng loạn, quan hệ tình d-ục tập thể xuyên đêm, từ ngày nọ sang ngày kia, quan hệ với càng nhiều người càng tốt đã biến cô từ một thiếu nữ đang phơi phới sức xuân thành một “con ma” đúng nghĩa.
Kiều nữ khát tình dục làm náo loạn cả khu cai nghiện
Sau những chuỗi ngày dài điên dại vì chơi ma túy đá. Bố mẹ H đã dần dần để ý tới những hành vi khác thường của cô con gái “cành vàng lá ngọc”. Và họ đã bàng hoàng khi nhận ra rằng cô con gái tưởng chừng như ngoan ngoãn nay đã trở thành một kẻ lăng loàn.
Bố mẹ H gần như đã khóc hết nước mắt, họ buồn bã, họ ân hận, có những lúc mẹ H kêu gào thảm thiết vì thấy tình trạng hiện tại của con gái mình. Sau cùng họ cũng quyết định đưa cô đi cai nghiện. Cai rồi lại tái nghiện, đây đã là lần thứ 4 cô tới Bệnh viện Tâm Thần Trung ương I.
Cô gái bị ảo giác tình d-ục, cô thèm khát tình d-ục bất cứ lúc nào, với bất cứ người đàn ông nào mà cô gặp, kể cả khi cô không chơi ma túy đã nữa.
Chính vì thế mới có những tình huống dở khóc dở cười ở khu cai nghiện. Bác sỹ Phạm Văn Thìn thở dài thườn thượt kể: “H đòi quan hệ, H xông vào sờ soạng chỗ nhạy cảm của các bác sỹ, cán bộ trung tâm là nam. Đợt đầu mới vào chúng tôi chưa để ý, nhưng rồi có một lần điều dưỡng trực đêm đi kiểm tra thì tá hỏa khi bắt gặp H trần truồng ở trong phòng 1 bệnh nhân nam và đang quan hệ với bệnh nhân này. Ngay sau đó chúng tôi đưa H về phòng và khóa trái cửa, thì cô gái gào ầm ĩ và chửi bới những lời lẽ rất khó nghe…”
“Tới hôm sau lại y như vậy, có những lần còn bắt gặp H quan hệ với một lúc 4 bệnh nhân khác. Không thể quản lý một cách triệt để, vì cơ sở vật chất còn thiếu thốn chưa cho phép tách riêng nam nữ để điều trị. Và với các đối tượng manh động về tình d-ục, điên cuồng như H thì thật sự là khổ vô cùng. Nói không ngoa khi ví cô là quả ‘bom’ có thể nổ bất cứ lúc nào mỗi khi cô vào bệnh viện điều trị. Vất vả vô cùng các anh ạ.”
Theo lời kể của bác sỹ Thìn thì mỗi khi H vào điều trị tại đây, các nhân viên ở viện đều phải tăng cường kiểm tra vào ban đêm, sợ những hành động thèm khát tình d-ục của H ảnh hưởng tới việc điều trị của các bệnh nhân khác.
Bác sỹ Thìn kể: “Mỗi lần cô H vào đây là chúng tôi phải vô cùng cảnh giác, để không xảy ra tình huống H đi tìm bạn tình nữa. Những bệnh nhân nam ban đầu cũng thấy thích thú, nhưng sau khi thấy biểu hiện điên cuồng quá sức tưởng tượng của H thì cũng sợ. Hơn nữa, đa số những người đang cai nghiện tại đây đều sử dụng ma túy đá nên về khoản tình d-ục cũng rất kém. Mà kể cũng lạ, nữ giới như H sử dụng ma túy đá thì thèm khát tình d-ục tới phát điên, còn những bệnh nhân nam sử dụng ‘đá’ thì gần như là liệt dương, không còn khả năng quan hệ tình d-ục nữa.”
Những hình ảnh trong khu cai nghiện của Bệnh viện tâm thần Trung ương I cứ ám ảnh tôi mãi. Không hiểu rồi sau này những con người đang phải ngày đêm vật lộn với “con ma đá” kia sẽ ra sa? Liệu họ có thể thoát khỏi bóng ma đã đeo bám lấy họ để trở về với cuộc sống bình thường? Hay cứ cai rồi lại tái nghiện?
Trường hợp của H chỉ là một trong rất nhiều các cô gái con nhà khá giả, có điều kiện kinh tế bị cơn lốc ma túy đá cuốn phăng khỏi cuộc sống bình thường. Không biết, cơn lốc kinh khủng ma túy đá kinh khủng sẽ dẫn những chàng trai, cô gái này tới đâu!

Share this:

ABOUT THE AUTHOR

tôi là ai . tỉnh nguyễn

0 nhận xét:

Đăng nhận xét