Phần 10: Gập ông đập lưng ông .
Sáng thứ hai đẹp trời, nắng chan hòa trên khung cửa kính của phòng họp, ngồi trong phòng máy lạnh 25 độ thoang thoảng mùi của dòng sản phẩm mới – mắm tôm – nhưng Huấn Manly vẫn có cảm giác như tiết xuân đang về với mùi cây cỏ và nhang Tết. Chẳng còn mấy tháng nữa là Tết đến, tuy nhiên đây là khoảng thời gian vô cùng bận rộn vì thị trường sôi động dần. Doanh số của Teeny vẫn không ngừng tăng chóng mặt nhưng Huấn Manly vẫn còn băn khoăn khi báo cáo nghiên cứu thị trường chỉ rõ có đến 40% giới trẻ ngại ăn mì thường xuyên vì sợ nóng và nổi mụn. Làm sao để chuyển đổi được tỷ lệ này thành những khách hàng tiềm năng là một thách thức Huấn Manly đặt ra cho mình. Đây cũng là điều giám đốc Trai Nghèo tâm đắc ở Huấn Manly – anh không coi trọng việc vượt qua đối thủ mà chỉ coi trọng việc vượt qua chính mình.
Bên cạnh Huấn Manly là Dithel Luân – anh chàng cộng sự đắc lực trong mảng PR trong chiếc áo sát nách để lộ một vùng rừng rậm tỏa mùi ngào ngạt và chiếc máy ảnh ngàn đô luôn treo thường trực trên cổ. Đôi mắt một mí của Dithel lướt nhanh qua brief về sản phẩm mới:
– Như vậy loại mì mới sẽ làm từ bột khoai lang và mì tinh thay vì các loại bột hiện tại với công nghệ hấp sấy tiên tiến không dùng dầu ăn, như vậy thì sẽ tránh nguy cơ nóng và nổi mụn, tôi thấy ý tưởng này rất hay, chắc chắn là khách hàng sẽ không e ngại nữa.
Huấn Manly nheo mắt:
– Vậy bây giờ là phần việc của anh nhé, hãy cho tôi một chiến dịch PR đủ mạnh để educate khách hàng về lợi ích lý tính của dòng sản phẩm Teeny Khoai lang này.
– OK, có ngay cho anh trong sáng thứ hai tuần sau!
– À mà này, chiếc Galaxy Note mới mua của anh đâu rồi, sao bữa nay lại xài chiếc IBM từ thời Napoleon để lại vậy?
Dithel chỉnh lại cái màn hình LCD đang chực nằm ngả ngớn 180 độ so với mặt bàn, nói:
– Tối về tui ôm nó cày game dữ quá, không chịu ôm vợ nên vợ tức bắt bán rồi.
Huấn Manly lắc đầu cười, Dithel vẫn luôn là con người của gia đình, anh động viên:
– Thôi ráng làm hết campaign này, tui nói công ty thưởng dự án sắm lại chiếc mới, mà lần này phải giấu vợ nhé.
Dithel Luân cười, khoác ba lô bước ra, Huấn Manly lại tiếp tục đắm mình vào mớ công việc hỗn độn. Một phần sức lực của anh lo cho mặt trận mì gói, một phần nữa vẫn phải để tâm bên mặt trận nước mắm mà anh dư biết là Lương Hoàng không bao giờ chịu nhường bước. Lúc này bên phía Lương Hoàng đã có vẻ chấp nhận tự coi hình ảnh nước mắm Delight của mình là già bên cạnh hình ảnh trẻ trung đầy sức sống của Extreme PK. Nhưng thật nguy hiểm, hình ảnh già nua đó giờ đây được biến tấu đi với Concept “Người đàn ông cổ điển, tinh tế, lịch lãm”. Hình ảnh đại diện cho Delight là một anh chàng doanh nhân ở lứa tuổi 35 – 40, có thân hình săn chắc, cân đối, khoác bộ vest cổ điển lịch lãm, tóc chải mái 7-3 và phong thái điềm tĩnh, nhẹ nhàng. Huấn Manly chặc lưỡi, thôi thì nếu Delight đã lựa chọn phân khúc đàn ông cổ điển, tinh tế thì Extreme PK ráng làm cho tới cái concept “Mạnh mẽ, sôi nổi” vậy, như vậy nước sông không đụng nước giếng, khỏi gây chiến tranh nữa.
—
11h00. Dithel bước vào phòng họp. Lúc này Lương Hoàng và Kim Trâm cũng đang căng thẳng brainstorm. Trâm quăng lên bàn tập Media Clipping Report dày cui:
– PR campaign bôi xấu mì Teeny vừa qua xem chừng đã không phát huy hiệu quả vì bên Trai Nghèo đã triệu tập ngay họp báo, mời chuyên gia đính chính về chất ABC chỉ là chất hạn chế sử dụng chứ không cấm tại châu Âu, cuối cùng đã lấn át được điều ong tiếng ve do bên chúng ta tạo ra cho họ. Anh lý giải thế nào về việc này hả Dithel, anh hỗ trợ họ cũng đắc lực quá chứ?
– Các chủ trương đều do Huấn Manly nghĩ ra, tôi chỉ thừa hành thôi, hơn nữa tôi cũng phải làm hiệu quả thì mới lấy le được bọn họ, mới tiện cho công tác điệp viên hai mang của tôi chứ – Dithel thanh minh.
Lương Hoàng ngẫm nghĩ:
– Cũng có lý, thả con tép bắt con tôm vậy, coi như chiến dịch này chỉ để Dithel giựt le với bên đó đi, tạm xếp lại việc đánh giá hiệu quả. Điều tôi quan tâm nhất hiện giờ là loại mì mới của bọn chúng, đang hứa hẹn sẽ trở thành “bom tấn” trong giới bán mì.
Dithel chỉ chờ có thế là nói liền:
– Tôi đã nắm hết thông tin sơ bộ về đợt tung sản phẩm này cũng như có kế hoạch chi tiết về việc thực hiện. Việc chúng ta cần làm bây giờ là phải hành động trước bọn họ môt bước để họ không kịp trở tay, và dùng ngân sách lớn hơn để tổ chức hoạt động marketing mạnh mẽ, rầm rộ hơn để lấn át campaign sắp tung ra của họ.
Lương Hoàng, Kim Trâm, Dithel cùng chụm đầu lại, trên bàn tờ giấy trắng dần lấp đầy bởi các gạch đầu dòng còn khuôn mặt ai nấy cũng tỏ vẻ đắc thắng.
Mười ngày sau đó, TVC đã được quay xong, nội dung cũng tương tự TVC sắp tung ra của Teeny Khoai Lang nhưng ý tưởng có phần độc đáo hơn và diễn viên cũng nổi tiếng hơn nhiều. Tất cả POSM đã sẵn sàng bung ra tại các outlet bán hàng, hàng loạt PrintAd, Advertorial đồng loạt được book trên tất cả các báo và trang mạng lớn. Event online và offline cũng được tiến hành gấp bởi những Agency kỳ cựu nhất, kế hoạch sampling được đưa ra cụ thể cho các trường PTTH và Đại học tại rất nhiều tỉnh thành. Chiến dịch IMC “đi trước đối thủ” được tiến hành thần tốc trong vòng 10 ngày nhưng vẫn hoàn hảo đến từng cm nhờ bàn tay dày dạn kinh nghiệm của Kim Trâm và Dithel, và nhờ đồng vốn mạnh mẽ của tập đoàn Lương Hoàng – một ngân sách marketing 500 tỷ đủ để đè chết bất cứ đối thủ nào ngo ngoe launch sản phẩm.
Lúc này bên phía công ty Huấn Manly đang hăm hở chờ ngày air quảng cáo trên các Kênh thì chợt thất thần khi thấy ngập tràn khắp nơi là mì Hoàng tử Khoai lang. Huấn Manly ngay lập tức cho ngưng hoặc hoãn tất cả các kênh có thể, bởi anh hiểu hiện giờ launching campaign của anh cũng chẳng khác nào châu chấu đá xe trước campaign khổng lồ của Hoàng tử khoai Lang mà bên Lương Hoàng vừa tiến hành. Huấn Manly bóp trán:
– Tại sao bên đó lại có được thông tin về sản phẩm sớm như vậy. Nếu họ tung ra trước mình như vậy, bây giờ mình với mon men tung Teeny Khoai lang ra sau thì quá vô duyên mà lại không thể tạo awareness cho khách hàng so với Hoàng tử Khoai lang. Làm sao giờ ta?
Ngồi gặm một hồi đến nát cây viết chì, cuối cùng Huấn Manly đưa ra một quyết định: Trở thành follower. Một hai dòng mail ngắn gọn được gởi qua cho Trai nghèo, Trai nghèo lập tức hiểu ngay đó là giải pháp tốt nhất hiện giờ khi đã bị một đối thủ cạnh tranh đáng gờm đi trước một bước và tình hình công ty không thể cạnh tranh bằng độ phủ media so với tập đoàn hùng mạnh kia.
Ra quân đồng loạt, campaign của Hoàng Tử Khoai lang nhanh chóng gây chú ý và tạo nhận thức trong người tiêu dùng về một loại mì làm từ khoai lang ăn vào không nóng và không nổi mụn như các loại mì khác, và họ tò mò tìm đến các điểm bán để mua dùng. Lương Hoàng và Kim Trâm sung sướng ngồi chờ tin thắng trận bay về từ Sales team, cho rằng tập đoàn của Trai nghèo đợt này chỉ có đem mì Teeny khoai lang chia cho toàn thể nhân viên đem về cho vợ con ăn mà thôi.
Nhưng chỉ vài ba ngày sau, Teeny Khoai Lang bất ngờ xuất hiện, với art work đơn giản và một thông điệp không thể ngắn gọn hơn “Teeny Khoai lang – 100% làm từ khoai lang”. Nhờ quan hệ tốt với kênh phân phối, Teeny Khoai Lang đẩy hàng lên những vị trí đẹp nhất của các siêu thị, tiệm tạp hóa và sạp chợ, giá lại mềm hơn Hoàng tử khoai lang nên khi khách hàng còn chưa kịp ghi nhớ thương hiệu Hoàng tử khoai lang mà đang đi tìm “loại mì gì làm từ khoai lang mà chống nóng trong người” thì đã mừng rỡ khi vớ được Teeny Khoai lang.
Lương Hoàng tức tối:
– Đúng là bực mình, làm cho người khác ăn không. Mất công mình bỏ ra bao nhiêu tiền educate khách hàng về mì khoai lang chống nóng, giờ nó chỉ tuyên bố nó là mì khoai lang 100% mà người ta đổ xô đi mua còn sản phẩm của mình thì ế mốc ế meo là sao?
Kim Trâm méo mó khuôn mặt:
– Việc này em cũng không lường trước, bên đó cũng chọn đúng điểm rơi, nếu làm trễ hơn mình ít ngày nữa là thương hiệu của mình đã kịp in sâu vào tâm trí khách hàng rồi, còn làm ngay bây giờ thì khách hàng mới chỉ kịp nhớ “mì khoai lang” và lợi ích của nó, thì ngay lập tức ra ngoài thị trường thấy mì Teeny lại cứ tưởng mì đang quảng cáo trên TV, báo đài nên vồ lấy mua. Chung quy cũng do Sales bên mình làm việc tệ quá, Marketing cố sức đẩy mà Sales không phủ được kênh phân phối thì rõ ràng là sẽ thất bại.
Lương Hoàng mân mê chiếc nhẫn đá quý trên tay và chau mày suy nghĩ kế sách đối phó.
Phần 11 ( hết) : Vật chất hay đạo đức
Sáu tháng sau khi tung sản phẩm mì Teeny khoai lang. Trai nghèo, Huấn Manly, Khôi Râu và Dithel ngồi ăn sáng và cafe cùng nhau. Đây là buổi ăn sáng với các leader định kỳ hàng tháng của Trai Nghèo, có thể xem như là một cuộc họp thân mật. Huấn Manly đưa ra một tin tốt:
– Theo báo cáo thị trường vừa tổng hợp về, mì Teeny Khoai Lang giờ đã chiếm 50% thị phần mì gói trong quý này đó mọi người.
Trai Nghèo đưa tay sờ cằm:
– Rồi cũng sẽ có đối thủ tìm cách vượt qua, rồi cũng có sản phẩm mới ra đời và làm lu mờ sản phẩm cũ, có cách nào để tăng 20% doanh số nữa hay không? – Ông sếp tham lam này thường không bao giờ biết điểm dừng như vậy.
Khôi Râu nhấp một ngụm cà phê rồi chậm rãi nói:
– Sếp à, hiện giờ trung bình 1 người Việt Nam mỗi ngày đã ăn 1 gói mì của chúng ta rồi đó sếp, ai muốn mua đã mua hết rồi và họ không thể ăn thay cơm được.
Trai Nghèo liền quay sang Khôi Râu:
– Vậy tại sao không tìm cách làm cho những người chưa chịu mua phải sử dụng và yêu thích? Chẳng hạn biến nó thành quà tặng để người này phải mua tặng cho người kia, cung cấp thêm gợi ý chế biến thêm nhiều món đa dạng từ mì gói cho họ đỡ ngán và ăn nhiều hơn?
Cả ba người còn lại đều gật gù. Trai Nghèo nói tiếp:
– Không có gì là giới hạn cả, vấn đề là chúng ta có thể thử thách và vượt qua các giới hạn hay không. Hãy cố gắng suy nghĩ ngoài chiếc hộp đi các anh. À, một tin tốt cho các anh đây, tôi quyết định tăng cho mỗi anh 10% lương nữa.
Huấn Manly, Dithel và Khôi Râu quay sang nhìn nhau trợn mắt, nhún vai. Không phải họ không muốn tăng lương mà họ hiểu đối với sếp, tăng lương nghĩa là sẽ tăng gấp đôi mục tiêu và các KPI đi kèm, nghĩa là từ nay họ phải cày cuốc nhiều hơn nên nghe đến tăng lương ai cũng ngán cả, đó là một nghịch lý ở tập đoàn này.
– À, hình như có sự thay đổi nhân sự làm marketing bên tập đoàn Lương Hoàng vài tháng gần đây có phải không? – Trai Nghèo vừa lật lật tập báo cáo nghiên cứu thị trường, vừa hỏi bâng quơ.
Dithel nhanh nhẹn:
– Sếp thiệt là tinh ý đó. Bên đó thay marketing manager đã được hơn 3 tháng. Cô Kim Trâm bên đó cứ kèo nài đòi tăng lương gấp đôi vì thấy mình thiệt thòi quá nhưng Lương Hoàng thấy cô này cũng cạn kiệt ý tưởng và hết giá trị tận dụng rồi nên từ chối. Cô này đã đi qua làm cho một bên khác, nghe nói đang lận đận chưa đến đâu còn Lương Hoàng có một Marketing Manager mới nhưng xem ra chưa thích nghi được với môi trường mới.
Trai Nghèo nheo nheo mắt:
– Hèn chi mấy campaign gần đây thấy khá non tay và nghèo nàn ý tưởng. Bên đó giờ sa sút quá, thị phần thì rớt thê thảm, concept thì vẫn là “an toàn cho sức khỏe” nhưng cách thể hiện lại chẳng có chiêu gì mới, quanh đi quẩn lại cũng chỉ có hù dọa người dùng thôi.
-Concept đó họ đưa ra cách đây vài năm thì rất ăn tiền, nhưng giờ đã đi vào lối mòn – Huấn Manly bình luận thêm – vì các đối thủ sau này cũng đua nhau đưa ra nước mắm sạch, mì tốt cho sức khỏe, mắm cá linh bổ sung dưỡng chất tăng chiều cao… nên họ không còn ưu thế cạnh tranh nữa. Hơn nữa người tiêu dùng cũng thông minh hơn, họ đã phân định được khái niệm chứ không dễ hù dọa như trước nữa.
– Từ functional marketing, họ đã tiên phong chuyển sang emotional marketing gây chú ý cho người dùng nhưng gần đây lại thấy họ thiên về nhấn mạnh các tính năng quá mà việc đó ngày càng ít có khác biệt và dễ bị đối thủ bắt chước. – Dithel Luân thêm vào – Hơn nữa bên mình đã triển khai mạnh qua kênh Social Media các phản bác khéo léo và mang tính khoa học, nên khách hàng giờ không mù quáng tin vào các khái niệm họ phịa ra để dẫn dắt người dùng như là nước mắm có vi khuẩn hay là độ đạm cao trong nước mắm nữa. Cho nên uy tín của họ cũng dần suy giảm
Khôi Râu cũng hào hứng:
– Đó cũng là hậu quả cho một công ty làm ăn không có đạo đức kinh doanh.
Nghe Khôi Râu nhắc lại khái niệm này, Huấn Manly nhớ về một ngày như thế này cách đây 6 tháng tại một quán cafe lịch sự ở xa trung tâm Sài Gòn, Dithel lướt những ngón tay chuối mắn trên chiếc điện thoại long lanh mới tậu, trầm tư kể:
– Cách đây một vài tháng, có một cô gái xưng là nhân viên của một công ty head hunter gọi cho tôi – Dithel bắt đầu kể – Cô ta hỏi thăm sơ qua về công việc rồi nói có một chỗ mới sẵn sàng trả cho tôi mức lương cao gấp đôi, hỗ trợ nhà ở quận 7 cùng xe đưa rước, mua bảo hiểm cho cả gia đình và có thể cho con tôi đi học ở trường quốc tế. Tôi tưởng cô ta nói đùa nhưng vì tò mò nên cũng chấp nhận hẹn gặp xem sao. Sau một buổi trò chuyện với cô ấy, tôi được sắp xếp gặp Lương Hoàng, lúc đó tôi mới biết thì ra mình đã được Lương Hoàng “nhắm trước” và đề nghị bên head hunter kia đàm phán với tôi.
– Rồi anh chấp nhận làm tay trong cho Lương Hoàng, cung cấp những thông tin bí mật bên phía chúng ta cho họ – Huấn nhìn thẳng vào mắt Dithel. Dithel quay đi tránh ánh nhìn đó, nói tiếp:
– Thực ra đó chỉ là việc phụ, việc chính là do họ coi trọng khả năng của tôi nên muốn dùng khả năng của tôi để xây dựng cho hoạt động kinh doanh tốt hơn.
– Tôi nghĩ là tự anh biết động cơ nào của họ là chính, động cơ nào là phụ mà Dithel? Tập đoàn Lương Hoàng luôn muốn chơi khăm và chà đạp đối thủ bằng mọi cách, họ không ngại những thủ đoạn để triệt tiêu tất cả các công ty cạnh tranh trên thị trường, vì vậy họ muốn có một nhân vật chính yếu, nắm được những thông tin quan trọng từ đối thủ để cung cấp cho họ, giúp họ luôn đón đầu được các đối thủ. Họ tuyển anh, nói thẳng ra là vì những thông tin quan trọng của chúng ta mà anh cung cấp sang cho họ.
Dithel chuyển sắc mặt:
– Ừ thì cứ cho là như vậy, nhưng như vậy thì sao hả Huấn, tôi cần có nhà cao cửa đẹp ở Sài Gòn, có nhiều tiền để sư tử của tôi khỏi cằn nhằn và muốn con tôi được học ở những trường hàng đầu. Liệu Trai Nghèo có làm được những điều đó giúp tôi hay không?
– Chúng ta là những người làm thuê, chúng ta bán chất xám và sức lao động, và cái giá bán nó phải phù hợp với năng lực, vị trí và sự đóng góp cho công ty của chúng ta, nhiều khi không phải muốn là được Dithel à.
– Đúng rồi Huấn, chúng ta chỉ là những người làm thuê. – Dithel đổ phin cafe đen vào tẩy đá – Vậy thì có gì mà phải quan tâm lo nghĩ cho ông chủ của chúng ta nhiều như vậy, họ kiếm đi ít chút có sao đâu, chẳng phải là chúng ta đã đóng góp quá nhiều làm nên cái giàu của họ sao? Thuận mua vừa bán thôi, ai trả cho chúng ta cao hơn thì chúng ta phục vụ cho người đó.
Huấn Manly chắt lưỡi:
– Dithel, anh có hiểu ý tôi không? Chẳng thà là anh nghỉ ở Hai con vịt cạp cạp của Trai Nghèo để về đầu quân cho Lương Hoàng, đằng này anh lãnh một lúc hai đầu lương và làm cho hai công ty cạnh tranh một lúc, đó không phải là nguyên tắc làm việc đúng, không phải là đạo đức kinh doanh.
Dithel im lặng. Huấn Manly nói tiếp:
– Thực ra tôi cũng từng nhận được chào mời từ tập đoàn Lương Hoàng cũng đã gần 2 năm trước, tôi biết là bên này không trả được lương và phúc lợi như bên đó. Nhưng từ ngày Hai Con vịt cạp cạp kinh doanh tiến bộ tới giờ, bà con làm nước mắm có nhiều đầu ra hơn, bà con trồng khoai lang có cuộc sống tốt hơn bởi vì Hai con vịt cạp cạp ký hợp đồng bao tiêu, có thỏa thuận rõ ràng và an toàn cho cả hai bên về giá cả, ngoài ra hỗ trợ bà con kỹ thuật sản xuất, trồng trọt để có nguyên liệu đầu vào chất lượng hơn.
Nhấp một ngụm cafe sữa đá, Huấn Manly nói tiếp:
– Còn Lương Hoàng thì sao. Khi ông ta làm nước mắm thì bà con làm nước mắm sống dở, chết dở, một mặt ông ta tuyên truyền nước mắm truyền thống chứa u rê, vi khuẩn để mọi người sợ hãi tránh xa mà dồn qua mua nước mắm của ông ta, một mặt ông ta mua những thứ nước thải của nước mắm ở các xưởng làm mắm truyền thống về pha chế lại, thêm phụ gia, thêm chất đạm vào cho thật vừa miệng rồi bán ra thị trường đánh lừa người tiêu dùng là nước mắm hảo hạng. Nước tương cũng vậy, ông ta làm cho tất cả các hãng nước tương truyền thống lên bờ xuống ruộng vì ông ta nói rằng chúng có chất gây ung thư, rồi tung ra loại nước tương không sản xuất theo kiểu lên men truyền thống mà trộn từ các hóa chất công nghiệp, vậy mà cũng quảng cáo rầm rộ cho dân tình đổ xô mua về. Đáng lẽ một doanh nghiệp phát triển thì cả xã hội được nhờ, đằng này một doanh nghiệp càng phát triển thì càng đẩy người khác vào tình cảnh lao đao, trong khi họ lại là những người nông dân, thợ thủ công cuộc sống còn khó khăn.
Dithel ngồi trầm tư không nói gì, có vẻ như đang suy nghĩ về những lời Huấn Manly nói.
– Không có ai trong chúng ta là đủ tiền xài hết Dithel, như tôi đây ngày nào cũng ăn cơm với mắm ruốc để dè sẻn tiền bạc. Nhưng không thể vì vậy mà bán mình cho quỷ. Hai Con vịt cạp cạp không trả cho tôi lương cao như nhiều bên khác sẵn sàng trả nhưng tôi gắn bó ở đây tới bây giờ là vì cái tâm sáng của Trai Nghèo, anh ta thực sự muốn thông qua công việc kinh doanh của mình làm cho đời sống của tất cả mọi người được cải thiện hơn, và anh ta làm điều đó một cách lặng lẽ chứ không hô hào ồn ào.
– Chuyện của anh làm cho tôi nhớ lại bà con tôi ở quê – Dithel mỉm cười nhìn xa xăm – Họ sơ chế chè xanh để bán cho Trung Quốc, chúng nói họ cho một loại chất lạ vào khi sao chè vì làm như vậy trà ngon hơn và chúng mới mua nhiều. Sau đó chúng không thu mua nữa, và đăng báo khắp thế giới là trà của vùng đó ở Việt Nam có hóa chất độc hại, rồi khi người ta đã ghê sợ việc nhập chè từ VN thì chúng phởn phơ đi bán chè của mình, mà trong đó có cả chè thu mua ở quê tôi nữa. Về nghe ba mẹ mình kể lại việc đó, tôi hận bọn chúng lắm vì làm ăn kiểu láu cá không có đạo đức…
– Đó, anh thấy, việc làm kia có khác gì: Một mặt thu mua nước mắm từ các xưởng của nông dân, một mặt ra sức rêu rao nước mắm của nông dân độc hại còn của mình mới tốt.
– Cảm ơn anh đã cho tôi hiểu được vấn đề – Dithel cười.
Huấn Manly cũng cười:
– Có gì đâu, tôi nghĩ là tự anh liên hệ thực tế và hiểu ra đó chứ.
– Tôi sẽ có quyết định vào ngày mai còn giờ phải đi rồi, trưa nay được mời dự buffet. Hẹn gặp lại anh sau nhé.
Huấn Manly ngồi uống hết phần còn lại trong ly cafe đã tan đá. Bằng trực giác marketing nhạy bén, anh đã quan sát từng đường đi nước bước trong các campaign gần đây của Lương Hoàng, đã linh cảm không sai về “mục tiêu nóng” trong công ty và đã ra tay ngăn chặn kịp thời. Câu trả lời lấp lửng của Dithel tuy chưa rõ ràng nhưng Huấn Manly biết Dithel đã hoàn toàn bị anh thuyết phục.
Và kết cục là buổi ăn sáng giữa các leader của Hai con vịt cạp cạp nay có thêm một đồng minh thân cận.
– Xem nè, Heo Vàng vừa tung ra một sản phẩm mới, bún đậu mắm tôm ăn liền có chứa Collagen đẹp da dành riêng cho phụ nữ. Xem ra sản phẩm mắm tôm chứa tinh chất làm trắng da của chúng ta chưa tung ra mà đã bị “đe dọa” rồi đó.
Lời nói của Khôi Râu đưa Huấn Manly về thực tại. Xem ra những cuộc chiến về Concept là những cuộc chiến không có điểm dừng, và đối thủ cạnh tranh cũng không cố định mà luôn biến đổi. Huấn Manly biết rằng đã dấn thân vào con đường của một người làm chiến lược thì phải không ngừng sáng tạo và cố gắng hoàn thiện việc thực thi những chiến lược của mình.
Nhìn ra ngoài khung cửa kính của quán, anh thấy nắng đã lên cao như giục giã bắt đầu một ngày mới tất bật công việc.
ABOUT THE AUTHOR
tôi là ai . tỉnh nguyễn
0 nhận xét:
Đăng nhận xét