Thứ gì ông chỉ biết khi ông có tuổi thơ nghèo khó?


u/Lady_Taringail (9.6k points)
"Con đói" "Uống nước đi" Chúng tôi có lẽ là những đứa trẻ uống đủ nước nhất ở trường lmao
Nhưng thứ tôi trân trọng nhất là sự tự lập, nhờ vào việc sửa chữa các thứ hoặc từ việc không cần nhờ bố mẹ giúp đỡ vì tôi biết họ cũng đang bươn chải

>u/matenzi (1.6k points - x1 silver)
Khá buồn cười là muốn giảm cân thì hãy uống một cốc nước khi cảm thấy đói, sau đó chờ một vài phút rồi mới ăn. Nhiều khi cảm giác đói thực chất là do khát.
____________________
u/ijustwanttobehonest (555 points)
Cây thông cắt sẵn miễn phí vào đêm Giáng sinh. Đi săn cây thông vào đêm Giáng sinh là một truyền thống của gia đình tôi. Chúng tôi lái xe khắp nơi tìm những cửa hàng vẫn còn cây. 9 trên 10 lần, khi chúng tôi hỏi, họ chỉ bảo "cứ lấy đi", họ cũng muốn vứt đi rồi.
Hàng năm chúng tôi đều chọn được những cây đẹp và thức tới khuya để trang trí bằng hạt nhũ nhà làm, quả thông và kẹo cây.
____________________
u/HailPaco (7.5k points)
Đói khổ thực sự là như thế nào. Tôi nhớ việc mong đợi ngày bố nhận lương, đi shopping ở cửa hàng tạp hóa và sôi bụng khi đồ ăn tới.

>u/i-like-things-shiny (2.6k points)
Tôi không nhớ đi vào thứ mấy nhưng chúng tôi sẽ chọn ngày có nhiều đồ ăn thử nhất.

>>u/doom1701 (1.4k points)
Với tôi là thứ sáu. Hồi đó đây là một điều bình thường. Nhìn lại thì đó là khoảng thời gian duy nhất tôi được ăn thử những món cao cấp hơn như pizza đông lạnh. Tôi biết mẹ tôi đau khổ như nào khi không mua được những thứ chúng tôi ăn thử.

>u/CassandraVindicated (1.3k points)
Đây là khi nghèo ở nông thôn lại tốt hơn là nghèo ở thành phố. Tôi làm ở trang trại bò hồi bé và hàng ngày tôi được mang về một gallon sữa. Chúng tôi được giảm giá gà và thậm chí được nửa con bò hay nửa con lợn với giá rẻ.
Khá là hiếm khi chúng tôi bị đói, nhưng mọi thứ đều là tự nấu và chúng tôi góp hết sức có thể.
____________________
u/Dillgillxp (7.1k points - x1 silver)
Đa số nhân viên trạm xăng sẽ không cấm một đứa bé ăn trộm giấy vệ sinh từ nhà vệ sinh ở đó. Ai mà biết chứ? Edit- cám ơn vì silver, tôi không thường xuyên làm điều này nhưng cũng thỉnh thoảng, mẹ tôi chăm tôi rất tốt, chỉ là đôi khi chúng tôi bị thiếu thốn.

>u/sath29 (4.5k points - x2 golds - x1 silver)
Tôi từng làm ở trạm xăng nè. Tôi bỏ qua rất nhiều chuyện. Ai cũng có lúc khó khăn và tôi đếch quan tâm nếu một đứa nhóc ăn trộm một thanh kẹo hay bếch một cốc đá bào miễn phí. Có lần có ông không đủ tiền mua bật lửa nên tôi bảo "Chờ tôi quay đi chỗ khác. Bước ra ngoài, châm thuốc, vứt bật lửa xuống đất, rồi cứ đi đi"

>>u/curcud (4.9k points - x3 golds - x1 silver)
Nhiều năm trước, khi tôi còn làm nhân viên, tôi biết hoặc để ý tới những người gặp khó khăn, tôi sẽ giúp họ trả một phần. 10$ xăng nhưng thẻ ông bị từ chối? Để tôi. Khát nước nhưng mai mới được lĩnh lương? Đừng lo, chỉ là 2$ thôi mà.
Một vài khách thường xuyên nhận ra tôi cố gắng giúp họ, và họ cũng không bao giờ lợi dụng tôi. Họ thường trả lại tiền vào lần mua hàng tới, hoặc khi tôi làm một mình thì họ vào ngồi cùng tôi. Chà, có lần tôi đang làm một mình, và có ông khách tôi hay giúp, tên là Ray. Trạm xăng tôi ở cách xa đường chính, giữa đồng không mông quạnh, ổng ở đó với tôi tới khi tôi hết ca, tầm 12h30 sáng VÀ đổ rác hộ tôi.
____________________
u/jdiogoc (23.4k points)
Đi ngủ sớm để khỏi phải ăn

>u/VictoryVino (9.7k points)
Ngủ cho bữa tối.

>>u/ExcisionIsMyDad (5.5k points)
Hít một hơi cho bữa trưa

>>>u/shreksfannypack (3.3k points)
Suy dinh dưỡng cho tráng miệng
____________________
u/OdinsBacon (7.2k points - x1 gold - x1 silver)
Tortilla phết bơ ngon tới mức nào.
____________________
u/Sally_twodicks (10.9k points - x1 silver)
Cho tới khi học lớp 11, khi vẫn nhận trợ cấp từ quỹ phát triển trẻ em, tôi mới biết rằng Khởi Đầu là một chương trình lập ra cho những trẻ em có gia đình khó khăn. Tôi chỉ nghĩ đó là một nơi để tôi có thể khởi đầu dẫn trước từ bé.
Tôi vẫn nhớ giáo viên tôi nói từng từ "Không con yêu à, chỉ là gia đình con nghèo thôi" trước mặt cả lớp.
Edit: RIP inbox tôi, ha
____________________
u/LucaBrazziSleeps (8.9k points - x1 gold - x4 silvers)
Phô mai của chính phủ, giặt quần áo trong bồn tắm bằng nước lạnh vì hết ga, ở qua đêm ở nhà bạn vì họ có đồ ăn và phòng ấm cúng, (cám ơn Nikki) thích đi học vì ít nhất ông được ăn, tới Goodwill (trans: shop 2nd hand) mua quần áo "mới", tắm ở trường vì ít ra nước còn ấm. Bị trêu chọc vì người có mùi dầu, bị chấy và không ai định chữa, đi học với đầy vết bầm vì phụ huynh mâu thuẫn. Tôi rất biết ơn những người đã thấy tiềm năng trong tôi, tôi đi học cao học, kiếm việc làm, và phá vỡ vòng tuần hoàn. Cám ơn Tom và Toni.
____________________
u/Sharcbait (19.8k points)
Tôi không biết bang khác thế nào nhưng ở Minnesota, họ không thể tự ý cắt điện vào mùa đông vì lo sợ người ta sẽ chết rét. Đó là một khoảng thời gian tốt để thanh toán nốt những hóa đơn còn nợ.
____________________
u/howsmallarewe (11.3k points - x1 silver)
Tiền thừa tem phiếu.
Hồi nhỏ, nếu dùng tem phiếu thì người ta sẽ trả tiền thừa bằng tem phiếu luôn. Mẹ tôi quá "tự trọng" để mà dùng tem phiếu công khai nên bà luôn bịa lí do để bỏ về và tôi phải trả tiền bằng tem - hồi đó tôi khoảng 11 tuổi. Lần nào bà cũng làm thế... mặt tôi dày lên nhờ đó.
____________________
u/AlexAnderRob (20.2k points - x3 platinums - x26 golds - x21 silvers)
Thư viện có thể cứu mạng ông.
Hồi bé tôi đi học về, thường là về với căn nhà trống. Tôi không biết liệu tôi có gặp bố hay mẹ mình hay không. Tất nhiên là không có điện thoại. Nhưng tôi luôn sợ hãi... ít nhất là lo âu, về việc sẽ xảy ra nếu họ xuất hiện.
Tôi đến thư viện sau mỗi giờ học và ở lại tới khi họ đóng cửa chỉ để xua tan đi cơn lo âu thêm một chút. Cuối cùng thì một người thủ thư cũng chú ý và bắt đầu tỏ ra thích tôi. Tôi nghĩ bà đã từng trải qua những chuyện tương tự như tôi và bà thấy điều đó ở tôi. Dần dần chúng tôi làm quen nhau. Điều đầu tiên tôi nhận ra là những cuốn sách ở thể loại tôi thích bắt đầu xuất hiện nhiều hơn. Rồi một ngày, sau khi thư viện đóng cửa, tôi tới McDonald's. Tôi thiếu 25 cent để mua burger, và bà đã thấy tôi đang đi xin tiền lẻ của mọi người. Tôi thấy bà và tôi vô cùng xấu hổ, hơi muốn trốn khỏi bà. Từ đó, tôi nghĩ rằng bà đã quyết định sẽ che chờ đùm bọc cho tôi. Trong vòng hơn một năm, bà hay tới bàn tôi ở thư viện, để lại bim bim, socola, nước ngọt, bất kì thứ gì. Tất nhiên, tôi bảo rằng tôi không cần, nhưng thực tế tôi chỉ ăn một bữa mỗi ngày. Khi tôi hỏi bà lấy chúng từ đâu, bà chỉ nói đó là đồ dư ra ở phòng nghỉ, dù tôi có thể nghe tiếng bà bỏ từng đồng xu vào máy bán hàng tự động. Rồi, bà mang bữa tối tới hàng ngày, và chúng tôi cùng nhau ăn trong phòng nghỉ. Tôi đã mở lòng hơn với bà, về chuyện gia đình/những vấn đề đời sống và nói chuyện với bà. Dù tôi vẫn cảnh giác, nhưng thực sự nhẹ lòng. SAU ĐÓ, khi tôi đã ở đó được gần 2 năm, thời điểm tuần trước khi năm học mới bắt đầu, tôi tới thư viện. Trước khi tôi ra về, bà bảo tôi gặp bà ở ngoài sau khi đóng cửa. Tôi đã ở lại chúng tôi ra xe của bà, và bà lôi ra một chiếc cặp mới tinh, bên trong là quần áo mới, sách vở và một đôi giày (đôi Nike đầu tiên). Đó là khi tôi thực sự xúc động, bức tương ngăn cản tôi vỡ vụn. Bà chỉ là một người phụ nữ độc thân sống nhờ vào tiền lương thủ thư, nhưng bà đã mở lòng với tôi.
Trong 3 năm, bà luôn ủng hộ tôi hết mình, bà trở thành một người bạn tốt nhất tôi từng gặp tới lúc đó. Bà là lí do số 1 để tôi thoát khỏi căn nhà tôi và khỏi cuộc sống. Bà đã ở cùng tôi trong mọi buổi tìm con nuôi, và đảm bảo tôi được một gia đình tử tế nhận nuôi. Bà đã ở đó trong lễ tốt nghiệp, và cả trong đám cưới của tôi. Bà chứng kiến tôi lớn lên và thành công trong cuộc sống, đi lên từ con số không. Công sức và tình yêu bấy lâu của bà được đền đáp. Hè vừa rồi tôi đi viếng lễ tang bà mà cảm giác như đã mất đi một người mẹ, tôi không thể ngừng suy ngẫm về việc bà đã thay đổi cuộc đời tôi như thế nào.
Thực sự là một con người tuyệt vời, hàng năm tôi vẫn từ thiện cho thư viện.
Edit: Tôi chỉ mới hoạt động Reddit được vài tháng. Tôi nghĩ đây là cách đãng nhẽ phải làm..
Tôi thấy khá tuyệt khi thấy việc này ảnh hưởng tới mọi người. Tôi viết nó, chỉ mong đợi/định để comment của tôi lạc giữa 15k comment khác, và đôi khi cảm thấy thật tốt khi viết mọi thứ ra. Để bằng với mọi người, tôi chỉ nói chuyện này với những người bạn thân nhất. Vậy hãy coi đây là một buổi trị liệu mini nếu mấy ông thích.
Cảm ơn mọi người vì Platinum/Gold/Silver. Như tôi đã nói, tôi là người mới và không biết nhiều về gold, nên sẽ đọc sau giờ làm haha.
Trân trọng mọi comment tốt bụng.
Edit 2: Không may là tôi không ở đây vào trong tuần, chỉ muốn mọi người biết tôi đã lướt qua và đọc mọi comment.
____________________
u/ramos1969 (16.7k points - x1 silver)
Thuộc hết những món rẻ nhất trong menu các nhà hàng, để dùng khi gia đình của bạn bè mời đi ăn tối. Kể cả khi ông không phải trả tiền, ông được lập trình để chọn món rẻ tiền nhất. Mẹ bạn tôi nói "Cháu hẳn rất thích hot dog". Đó là thứ ông gọi bất kể ông ăn ở đâu.

>u/my_hat_is_fat (5.8k points)
Tôi học được điều này vì tôi biết họ sẽ mời tôi và nếu tôi thua trong cuộc đấu khẩu "thôi để cháu tự trả", thì ít nhất tôi không phải dùng tiền họ. Tôi vẫn ghét việc để người khác trả tiền hộ, cảm giác như bùng nợ vậy.
Edit: chúa, mấy ông thật wholesome. Nếu ai cần thêm những thứ tốt đẹp, cứ lướt comment bên dưới nha. Made me smile

>>u/TechnicalGamer8 (2.3k points)
Tôi sợ họ sẽ đánh giá nếu tôi order món gì đắt

>>>u/JC_Frost (1.4k points)
Tôi cùng đại gia đình đi ăn tối vài tuần trước. Tôi chú ý thấy món sandwich gà khá ngon bổ rẻ. Tới lượt order, cô tôi gọi bít tết. Và chú tôi gọi bít tết. Và em họ tôi gọi bít tết. Tôi kiểu kemeno, tôi sẽ gọi bít tết luôn, xong tôi dùng IQ vô cực của mình rồi tự nhủ tôi không phải một thằng khốn.

>>>u/midnightauro (992 points)
Tôi được dạy rằng hãy để người khác order trước rồi tôi sẽ gọi món tương tự hoặc rẻ hơn. Luôn hiệu quả.
Khi tôi mời ai đó ăn, tôi sẽ gọi một đĩa siêu to khổng lồ để họ không phải ăn món salad 2$ chỉ vì lịch sự.

>>>u/beez_in-the_kneez (570 points)
Khó chịu thực sự, nhưng chỉ trong một số ít trường hợp:
Tôi mời bạn tôi đi ăn, tôi trả tiền, và hắn gọi món đắt nhất menu, vì ăn free mà.
Cũng chính hắn không bao giờ giúp gì cho tôi và luôn gọi món rẻ nhất khi mà hắn phải trả.
Nếu tôi biết ông có khẩu vị ăn đồ đắt, tôi sẽ sẵn sàng, nhưng về phía bên kia thì đó là một việc làm như shit. Tôi còn chả nhận lấy một lời cảm ơn.
Chờ chút tôi unfriend thằng khốn này đã.
____________________
u/spoilt_milk (8.3k points - x1 gold - x1 silver)
Rằng đôi khi cha mẹ hi sinh mọi thứ họ có, kể cả sự tỉnh táo của họ chỉ để thấy ông vui. Chỉ sau này ông mới biết đến sự tồn tại của cái nghèo đói tới bóp nát tâm hồn. Và rồi ông tự hỏi làm sao mà họ có thể trang trải được chỉ với ít ỏi như vậy.

>u/writeitgood (5.7k points - x1 silver)
Thật đấy. Tôi 30 tuổi mới nhận ra ý mẹ là gì khi nói với chúng tôi hồi bé là đi ăn trước đi vì bà "đã ăn rồi".
____________________
u/Being_grateful (18.3k points - x1 silver)
Không đòi hỏi từ bố mẹ.
____________________
u/garbageboystinkman69 (7.6k points)
Công nghệ lạc hậu.
Hồi tôi mới vào cao học, một vị giáo sư hỏi có ai nhớ cách chuyển kênh TV trước khi có điều khiển không. Tôi là người duy nhất biết vặn kênh và chỉnh ăng ten dù khi đó tôi là người nhỏ tuổi nhất, vì gia đình tôi có một chiếc TV từ những năm 70 cho tới tận năm 1995.
Mấy thứ liên quan tới máy tính, điện thoại vv... Nếu chúng tôi có thì cũng là loại cực kì cũ so với người khác (sau khi nó đã mất giá) và là hàng dùng rồi. Tôi có cái máy tính đầu tiền vào năm 1999. Nó chạy Windows 3.1 và tôi dùng nó tới khi tôi đủ hỗ trợ tài chính để mua cây PC mới để học cao học.
____________________
u/heyitsvonage (17.5k points - x2 silvers)
Cắm trại chỉ vui nếu ông làm nó không phải vì mục đích thiết yếu.
____________________
u/Obi-Anunoby (13.4k points)
Bất kì cái gì lấp lánh dưới đất đều có thể là đồng xu.
____________________
u/MonochromePassenger (9.2k points - x1 silver)
Không thể tham gia các hoạt động ngoại khóa. Tôi muốn vào dàn nhạc và muốn đá bóng nhưng không đủ tiền nên không tham gia. Không thể mua đồng phục hay xăng để đi tập, và chắc chắn không thể mua violin.
Tôi sau đó chuyển tới một khu vực tầng lớp trung lưu hơn để học cao học. Bạn trai đầu tiên khá giàu có. Ổng chơi 9 loại nhạc cụ và đá bóng và trượt tuyết từ khi lên 6. Ổng cho rằng tôi lười và không có năng khiếu nên mới không tham gia thể thao hay học gì đó như guitar. Tôi giải thích rằng tôi không đu được nhưng ổng có vẻ không tin.
Ổng đã cố tặng tôi cây violin cũ để tôi học nhưng mẹ ổng đã cướp nó từ tay tôi.
____________________
u/abreathingtherapist (31.1k points - x1 gold - x1 silver)
Bố vay 20$ để đi làm và bảo sẽ trả khi nào ông có lương...

>u/9000yeetspersecond (17.5k points)
Yeah bố tôi hay ngẫu nhiên đưa tôi 5$ hàng tháng hoặc mỗi hai tháng. Đôi khi tôi tiết kiệm nó và thật đau lòng mỗi khi ông cần 20$ để mua xăng. Tôi cũng không giận vì dù sao đó cũng là tiền bố.

>>u/Misirii_ (18.6k points - x1 platinum - x1 gold - x2 silvers)
Tôi nhớ lần bố tôi òa khóc lần đầu tiên khi ông xin tiền sinh nhật tôi để có tiền ăn. Tôi cuối cùng cũng đưa cho ông, chưa bao giờ nhận lại nhưng chắc ông cũng đã bù lại được. Sinh nhật đó thật tệ man.
Edit: Tôi vô cùng cảm động bởi câu chuyện của các bồ. Tôi đã gọi cho bố và nói tôi yêu ông nhường nào và tôi biết ơn biết bao công sức ông bỏ ra cho tôi. Chúng tôi đã có một cuộc nói chuyện ấm áp mà tôi sẽ nhớ mãi

>>>u/danceswithwool (6.3k points - x2 silvers)
Sinh nhật dở tệ nhưng có một ông bố thực sự yêu ông thì không.

>>>u/FeralSparky (12.4k points - x3 golds - x6 silvers)
Em gái tôi đang siêu khó khăn, vật lộn với việc thanh toán hóa đơn và mấy thứ tương tự. Tôi cố giúp nhưng tôi không đủ trả hóa đơn cả hai gia đình.
Hai tuần trước là sinh nhật 9 tuổi của cháu tôi. Họ không đủ tiền mua cái gì cả và họ thực sự thấy tệ. Họ định mời tôi qua ăn tối bằng hotdog 1$, bánh mì và bánh bun.
Tôi chạy ra cửa hàng mua vài cân burger, ít khoai tây, bun, và soda, tôi cũng mua một con xe điều khiển từ xa cho sinh nhật cháu. Em tôi cứ nài nỉ trả tiền nhưng tôi từ chối. Tôi bảo cháu tôi đó là quà của mọi người và hay tận hưởng nó.
____________________
u/boob__punch (3.8k points)
Ông có xu hướng hào phóng hơn, tôi nghĩ thế.
Tôi lớn lên nghèo cạp đất mà ăn với 2 mảnh quần áo đứng tên tôi và đa số các bữa ăn do ngân hàng đồ ăn hay ủng hộ từ nhà thờ cung cấp.
Dù vậy, (đa số là mẹ tôi) vẫn không chần chừ giúp đỡ nhưng người khó khăn hơn chúng tôi.
Hơn nữa, ông sẽ biết cách vui chơi mà không mất tiền.
Tôi hồi trẻ con thấy việc dùng chùa máy tính thư viện và đi công viên là những điều tuyệt nhất.
____________________
u/thatnomadsucks (4.3k points - x1 gold)
Làm mọi thứ mà không cần tiền. Giặt giũ trong bồn rửa tay, đi bộ rẻ hơn đi bus, tắm rẻ hơn giấy vệ sinh, quần áo rách có thể vá.
Tiền không phải tất cả
Cho đi khi ông có dư dả là cách tốt nhất để sống sót khi ông gặp khó khăn
____________________
u/Wheel_redbarrow (54.9k points - x3 golds - x9 silvers)
Cách để giấu một đứa bé 7 tuổi rằng mình nghèo. Mẹ tôi từng dắt tôi và em trai tới nhà ăn cho người nghèo mỗi tuần để tình nguyện. "Chúng ta phải tử tế với những người kém may mắn," mẹ nói. Sau khi tình nguyện, "Oh, quá muộn rồi, mẹ không muốn nấu nên chúng ta hãy ăn ở đây đi."

Share this:

ABOUT THE AUTHOR

tôi là ai . tỉnh nguyễn

0 nhận xét:

Đăng nhận xét