Có ai đang sống mà chả có tí động lực nào không ?


r/depression
u/xeventeen (2.1k points)
Có ai đang sống mà chả có tí động lực nào không ?
Kiểu quá hèn để tự sát nhưng đồng thời cũng chả có lí do gì để sống tiếp ấy. Tôi chỉ muốn biết xem liệu có phải mỗi mình có kiểu cảm giác như vậy trong lúc này không thôi.
u/UnstablePersonality3 (411 points)
Tôi đang làm những điều tối thiểu nhất cần để sống mà không gây ra quá nhiều ảnh hưởng đến sức khỏe trong tương lai của mình. Tôi đã từ bỏ ý định tự sát lúc này vì nó cũng phức tạp và nguy hiểm bỏ mẹ ra, hơn nữa còn có thể để lại nhiều đau thương nữa. Thần kì ở chỗ là ít ra thì có vẻ như việc tôi tồn tại đến giờ vẫn có một ít lợi ích cho vài người nên là cho dù cuộc sống này có như cớt đi chăng nữa và việc tôi không muốn ở đây thì tôi gần như phải giải quyết việc ăn, việc ngủ và đi bác sĩ thôi. Ít động lực lắm. Nếu như có một cái nút to đùng ghi là "Ấn để dừng tồn tại" thì tôi khá chắc là kiểu gì tôi cũng ấn cmn luôn.
>u/Justpassinthru94 (109 points)
Hầu như ngày nào tôi cũng mong tôi chết xừ trong cái tai nạn nào đấy cho rồi.
>>u/VitorRaposo (9 points)
Same, suy nghĩ về việc chết theo cách này có vẻ khá thanh thản nhỉ.
____________________
u/seasonioning (97 points)
Tôi cũng vậy; tôi cứ để thời gian nó trôi đi thôi. Chẳng ai cần tôi và tôi cũng chả có động lực gì. Chỉ là không có cách nào dễ dàng cho tôi bớt làm đau bản thân cả.
____________________
u/whirl_and_twist (89 points)
Tôi nghĩ tôi chết được một thời gian rồi và nó như địa ngục ấy.
>u/Pankonuss (20 points)
Tôi mong thế vì liệu địa ngục có thể tệ đến mức nào được nhỉ ?
____________________
u/Penidson (81 points)
Lý do duy nhất khiến tôi vẫn sống là vì tôi không muốn bố mẹ tôi đau khổ thêm nữa, họ có đủ vấn đề trong cuộc sống rồi.
>u/necro-mancer (21 points)
Tôi hiểu cái này nè. Với tôi thì đó con trai tôi cơ, nó giúp tôi vẫn tồn tại trên quả đất này. Mặc dù điều đó cũng không thể ngăn tôi khỏi suy nghĩ muốn biến mất mãi mãi.
>>u/Combustibles (13 points)
Tôi hỏi chút nhé...
Ông có con trước hay sau khi bị như này thế và làm thế nào ông vượt qua nó mỗi ngày vậy ?
Một trong những lí do lớn nhất khiến tôi không muốn có con là do tiền sử về sức khỏe tinh thần và nỗi sợ của việc có thể di truyền lại ấy. Chết tiệt, tôi sợ lắm nếu cái này truyền sang cháu gái tôi dù tôi không gặp con bé mấy.
>>>u/necro-mancer (14 points)
Sau nhé. Và tôi chưa bao giờ muốn có con hết. Thế nên bây giờ... tôi dành gần như mọi ngày để lo lắng liệu con trai tôi sẽ thừa hưởng cái trường hợp tương tự như này hay không.
____________________
u/spookiester (49 points)
Chắc rồi, lí do duy nhất là tôi vẫn cố gắng chút nào đó là do bố mẹ tôi vẫn sống. Kiểu như một đống thất bại to đùng bị kẹt trong đường ray vậy. Bạn đoán tôi sẽ làm gì khi bố mẹ tôi không còn nữa nào.
>u/zetterbeauty (26 points)
Phải rồi. Quay lại trường học rồi cố thay đổi sự nghiệp và nó cũng chả giúp được cái mẹ gì luôn. Mắc kẹt trong cái công việc tôi ghét và không có sự lựa chọn nào khác cả. Tôi thấy như tôi mất hết hy vọng về sự nghiệp rồi, tôi sẽ chẳng thể có cho mình một căn nhà riêng hay kết hôn nữa. Và tôi cũng không biết mục đích sống là gì nữa rồi.
____________________
u/Kavlone (31 points)
Cuộc sống là thứ to đùng và ngập trong những thứ phải làm nhưng cũng độc ác vô cùng, tôi đoán vậy. Tôi cũng trong hội những người quá hèn để tự kết liễu bản thân mình đây, tôi không muốn bị đau đâu và tôi lại chưa tìm được cách nào để chết mà không đau cả. Thế nên tôi vẫn cố làm những điều tối thiểu để có thể tồn tại. Chế độ ăn của tôi cũng chả ra sao cả. Tôi ăn mỗi thứ một ít suốt cả ngày, CÓ THỂ là một bữa đầy đủ vào 2-4 ngày. Tôi chả đi đâu cả, tôi không có bạn luôn, tôi cũng không phí năng lượng để cố kết nối với mọi người xung quanh khi họ không chịu hiểu tôi. Mặc dù vậy tôi vẫn tắm hàng ngày vì tôi cũng không muốn bị bốc mùi đâu mà LOL. Nó cũng giống trọng điểm của mọi người nhỉ? Để cứ đi mãi đi mãi? Để sinh sản rồi gì nữa? Để thở đến hơi thở cuối cùng à? Hay làm việc cho đến khi xuống mồ? Đấy chẳng phải là cuộc sống, tôi ước tôi có thể hơn như thế này. Nhưng mà lại chả có năng lượng cho mọi thứ nữa rồi, đáng buồn thật đấy.
>u/UnstablePersonality3 (11 points)
Tôi ước tôi có thể hòa nhập với mọi người được. Khoảnh khắc mà tôi đóng bản thân lại, có thứ gì đó đã nảy ra trong đầu, nó khó chịu lắm và tôi tự cô lập mình lại. Cũng đau lắm. Với lại quá chán ngán luôn rồi. 40 như vậy. Đủ rồi.
____________________
u/JLl62699 (19 points)
Cái này giống như tả tôi bây giờ ấy. Chẳng có thứ gì khiến tôi thực sự hạnh phúc nữa cả nhưng tôi lại quá yếu đuối để đi tiếp với kế hoạch của mình. Giá như tôi có thể đơn độc cả ngày suốt và không phải lo lắng về công việc nhỉ. Than ôi tôi như bị buộc phải chịu đựng hết đống này với một tẹo hy vọng nhỏ nhoi vậy.
____________________
u/mintcobaltr99f (17 points)
Hoặc cũng có thể chết vì cô đơn. Ờm, đấy là trường hợp của tôi.
____________________
u/Throwaway472634 (7 points)
Càng cố gắng và hoàn thiện bản thân thì càng thấy cuộc sống này vô nghĩa, đó là tại sao tôi đi qua giai đoạn đau khổ tinh thần cho cuộc sống này chẳng vì thứ gì cả.

Share this:

ABOUT THE AUTHOR

tôi là ai . tỉnh nguyễn

0 nhận xét:

Đăng nhận xét