A: Mohamed Boubendir
-------------------------------------------------------------------------
Bức thư tình của Napoleon và người vợ đầu tiên của ông - Josephine de Beauharnais thật sự "mãnh liệt”, ít nhất là như vậy.
Họ kết hôn vào năm 1796, khi Napoleon 26 tuổi, và Josephine thì 32 (dù cô khai rằng mình nhỏ hơn anh 1 tuổi trong đơn đăng kí kết hôn). Josephine lúc ấy đã là một người rất có tiếng trong giới quý tộc Pháp, còn Napoleon hầu như không tên tuổi. Vì vậy, các nhà lãnh đạo Pháp đã giao cho Napoleon- vị tổng chỉ huy trẻ quân đội của Pháp như một món quà cưới.
Sau tuần trăng mật 2 ngày, Napoleon phải ra chiến trường. Anh yêu cô điên cuồng, bởi cô là người phụ nữ tuyệt thứ hai mà anh gặp trong đời. Các nhà sử học nói rằng chính lúc đó anh đã được “đánh thức dục vọng” (bởi cô ấy đầy kinh nghiệm). Tuy nhiên, Josephine lại không “nồng cháy” như chồng của mình. Cô chỉ cưới anh bởi cô nghĩ anh có tiền, nhưng thật ra anh lại không có (tin tôi đi, cô ấy không đơn giản như hầu hết mọi người nói đâu).
Trong lúc Napoleon ra chiến trường, anh đã gửi cho cô những bức thư tình nồng nàn, từ tận sâu trong đáy lòng, đầy khiêu dâm và trụy lạc, đây là một đoạn trích:
“ Tôi đã hạnh phúc như thế nào khi được cởi quần áo của em, khuôn ngực trắng nhỏ xinh, nảy và săn chắc; gương mặt đáng yêu; mái tóc được buộc trên chiếc khăn a la creole – quá tốt để thưởng thức.Chuyến đi đến cái khu rừng nhỏ xinh của em là điều tôi không thể quên. Tôi nhớ đến nó cả ngàn lần và luôn nôn nóng chờ đợi cái khoảnh khắc ấy. Làm tình với em như lạc vào thiên đường. Hôn cái miệng nhỏ, đôi mắt, vai, khuôn ngực, mọi nơi, và mọi nơi khác.”
Nhưng tinh tế thì không phải điểm mạnh của Napoleon. Những cụm từ trong thư của anh ấy thường như thế này “Một nụ hôn lên ngực của em, và xuống thấp hơn, thấp hơn nhiều nữa.” Napoleon đã gọi những phần nhạy cảm của cô ấy là “nam tước xứ Kepen.” Bên cạnh đó,có một câu nói nổi tiếng rằng anh bảo cô không được tắm trong ba ngày.
Josephone hầu như đã không hồi âm lại các bức thư của Napoleon. Thỉnh thoảng cô mới hồi âm, nhưng những bức thư của cô rất ngắn gọn và hời hợt. Đó là do cô đã có một tình nhân mới, một sĩ quan kị binh tên Hippolyte Charles- một phiên bản đối ngược với Napoleon- vô tư, trụy lạc, và phong độ. Không ai là không biết rằng cô đã ngoại tình, trừ Napoleon.
Napoleon dần bực bội bởi sự hời hợt của Josphine, vì vậy anh muốn cô phải đến Ý gặp mình. Anh ấy đã viết vào lá thư:
“ Niềm vui của tôi là được thấy em hạnh phúc, nữ thần của tôi, tôi rất muốn được gặp em. Chưa từng có một ai đã yêu tôi với tất cả sự chân thành, đam mê và dịu dàng đến vậy. Tôi không thể làm chủ được trái tim của mình, nhưng tôi chỉ nhận được 1 lá thư từ em sau 4 ngày. Mỗi ngày tôi đều thấy yêu em hơn, sự chia lìa chữa lành những đam mê nhỏ, nó sẽ làm gia tăng sự tuyệt vời khi ta gặp nhau.”
Josephine thật sự không muốn gặp anh, nên cô đã nói mình mang thai. Napoleon tin cô hoàn toàn và anh vui mừng khôn xiết và mong mỏi có con. Một số người nói rằng cô đã thật sự có thai, số khác lại nói cô chỉ mang thai giả.Rõ ràng là anh đã tin cô một khoảng thời gian gian và nghĩ rằng cô thật sự mang thai . Thật ra, tất cả chỉ là dối trá, không có cái thai nào.
Trong khoảng thời gian đó, anh càng đánh càng thắng, và phần lớn lãnh thổ phía bắc nước Ý đã bị Pháp kiểm soát. Anh rất sốt ruột để nghe tin từ Josephine. Nhưng tôi sẽ không đi chi tiết vào những lá thư anh gửi cho cô, nó đan xen những cảm xúc lẫn lộn: dịu dàng, giận dữ, hận thù, thương hại.
Sau đó vài tuần, cuối cùng Josephine đã đồng ý đến gặp Napoleon. Cô đã khởi hành từ Paris đến Milan với anh trai ruột và Hippolyte Charles ( theo tôi đây không phải là một quyết định khôn ngoan). Họ ở lại cung điện Serbelloni và đã có khoảng thời gian vui vẻ. Có thể thấy rằng Napoleon thật sự rất hạnh phúc và vui vẻ khi có cô ở bên.
Dù Napoleon có nghi ngờ, anh vẫn không nhận ra Josephine đã lừa dối mình cho đến 2 năm sau, và lúc đó anh đang ởAi Cập ( một khoảng cách an toàn). Người Anh đã lấy được những mật thư của Napoleon và để làm nhục anh, họ đã công khai đọc những bức thư ấy. Anh rất giận dữ, muốn li dị với cô và lấy một tình nhân. Nhưng khi anh về Pháp năm 1799, giữa hai người đã có những tình cảm hỗn loạn đan xen; Napoleon cuối cùng đã tha thứ cho Josephine và cô ta đã trở thành hoàng hậu của Pháp. Họ không đề cập đến Hippo Charles, và Napoleon, kể cả khi đã lên nắm quyền, vẫn không tìm cách trả thù Hippo Charles.
Những điều trên chỉ là một phần của mối tình nức tiếng, điên rồ và đầy mãnh liệt của Josephine và Napoleon. Dù cuối cùng họ không có cái kết viên mãn ( Napoleon di lị cô với lí do rằng cô không thể sinh con), Josephine vẫn là mối tình tuyệt vời đầu tiên của Napoleon, tên của cô là một trong những từ cuối cùng trước khi anh lìa trần:
“ Anh đã không ngừng nguyền rủa rằng vinh quang và tham vọng đã chia cách tôi khỏi em- linh hồn của đời tôi”
ABOUT THE AUTHOR
tôi là ai . tỉnh nguyễn
0 nhận xét:
Đăng nhận xét